thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (687)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (687)
Thơ hoạ tâm tình không đề
Nếu hiểu lòng nhau, đừng dậy sóng
Thì đâu có chuyện khiến ta buồn
Mình ơi! Sao lại không suy ngẫm
Tất cả cũng vì bởi chữ thương
Giả như mặc kệ, chỉ ung dung
Sớm tối chiều trưa cứ lạnh lùng
Không nghĩ không lo, không vướng bận
Việc ai, nấy biết, chẳng lung tung
Thì liệu đúng không nghĩa đá vàng
Thuở nào quyện cánh dưới trăng thanh…
Nay dầu sơ ý…mình yêu hỡi
Cũng bởi lòng anh trọn chí thành….
NTS
Khúc khuỷu là đây bởi chí thành
Hiểu ra bể ái khá long lanh
Ngọt ngào thắm thiết trong giây lát
Chợt nổi phong ba phủ trướng mành
Em biết anh thường hay đắn đo
Nhiều đêm thao thức nét buồn xo
Bên ly đen đắng, hun làn khói
Suy nghĩ miên man thân ốm o
Một quê hai cảnh vấn vương sầu
Cõi dạ bồng bềnh mãi để đâu
Lắm lúc hoàng hôn buồn bứt rứt
Vì sao ngang trái cách ngăn bâu
Em hiểu và thương anh rất nhiều
Muốn dành tất cả gửi anh yêu
Bỏ rơi mọi thứ chuyện trau chuốt
Để dựng cơ ngơi lúc xế chiều...
TM