đời thiền
Quên quên nhớ nhớ
Đời có như mơ
Cố học hững hờ
Khỏi buồn vu vơ
Bao giờ hết thở
Vạn vật khó ngờ
Biết đâu phước /nợ
Nên thà ngu ngơ
Đếm hoài bỡ ngỡ
Mà đá chưa trơ
Tin yêu có nở
Cho đời nên thơ
Cứ vui mà thở
Quên nhớ lo chờ
Chớ phiền, cắc cớ
Đời thiền là mơ