một thời cỏ hoa
MỘT THỜI CỎ HOA
CHUYỆN đời trăm sự éo le
TÌNH yêu vụng trộm hăm he trêu người
CẢM ơn một mảnh trăng rơi
THÌ thôi em đã góp môi chung là
CŨNG đưa vào bến cỏ hoa
GIỐNG như mây gió la đà sớm hôm
NHƯ ong bướm , thích mật ngon
HAI trái tim , một tâm hồn bên nhau
CON đường chạy suốt nghìn sau
NGƯỜI ta ngắt nhịp hồi nào gãy đôi?
NẮM tay chuyện cũ xa xôi
KÉO lê giọt nhớ về nơi phương buồn
HAI, ba, bốn...mỏng màng sương
ĐẦU xanh dan díu tình vương vấn tình
CỦA rơi ai nhặt một mình?
MỘT đêm trăng lặn ai xin hôn nàng
SỢI oan mắc võng bóng tàn
DÂY yêu uốn éo muộn màng lệ rơi
THUN ai búng nửa chừng thôi!
NGƯỜI xa người, hai phương trời ăn năn
BUÔNG lơi o ép tơ tằm
TAY em ươm mộng bao lần thơm hoa
SAU đêm hôm ấy tình xa
NHẤT là thôi lỡ , hai là cố thương
ĐỊNH cho lối rẽ con đường
BỊ ai ném đá rách bươn gót hài?
ĐAU lòng một thế kỉ dài...
Ngày 17/4/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 523 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|