••tuổi trăng tà của mẹ••
••Tuổi Trăng Tà của mẹ••
Chiều cuối năm con lại nhớ mẹ hiền
Tuổi trăng xế như đèn dầu trước gió
Bóng hiu hắt đổ triền đời nghiệt ngã
Cõi Vô Thường xin ngả bến bình yên
Thân đoạ đầy nơi cửa Phật gửi duyên
Vô Minh chốn, giữ tâm Thiền Đốn Ngộ
Tâm thanh tịch đản sanh Pháp Tam Bảo
Con lỗi mình chẳng thể Mục Kiền Liên
Quê dấu yêu ánh trăng tà u phiền
Vẫn mãi ngóng nơi miền xa viễn xứ
Trăng xuống núi ngỡ tuổi già của mẹ
Bóng nhạt nhoà mờ ảo mãi chân thiên
Cả một đời sáng dọi bước con yên
Hoa dẫn lối đường chèn êm gấm lụa
Nay bóng xế đơn thân ngồi ngóng đợi
Gió bấc về vời vợi đổ bên hiên
Bờ vai gầy tấm áo mỏng sờn biên
Lần tay mẹ thường xuyên một chuỗi hạt
Lầm rầm miệng cầu an con trời độ
Cầu cho con như lẽ phải đương nhiên
Bóng đời chạng vạng lênh đênh mạn thuyền
Biển động sóng to duyên hải bão tố
Chơ vơ một mình không có con đỡ
Thương lắm mẹ ơi, mãi vẫn chuân chuyên
ĐTH Nhã Vy Lưu 05.01.19