nét buồn giấu lệ
NÉT BUỒN GIẤU LỆ
Khoanh tay muôn vàn nghĩ ngợi
Gió đã xoay chiều về đâu?
Tóc may nghìn năm vẫn rối
Câu thơ rớt xuống dòng sâu
Khoanh tay ấp ôm trái đắng
Đá kia tuổi đã chớm già
Nỗi buồn đè lên thân phận
Trần gian lắm kẻ kêu ca
Khoanh tay đời mòn chóng vánh
Rừng cây lốm đốm lá vàng
Mưa ở trong lòng chưa tạnh
Con đò tách bến sang ngang
Khoanh tay trăm cơn rầu rĩ
Ăn sâu mạch máu tươi hồng
Đừng chơi những trò ma mị!
Biết đâu nguồn cội thầm mong?
Khoanh tay trời đau đất nhức
Người đi buông câu hững hờ
Lửa tình sôi lên hừng hực
Lạc lõng một trời bơ vơ
Ngày 28/12/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 585 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|