nét buồn mùa thu
Có một nét thấm buồn sâu thăm thẳm
Mím môi cười trái cấm rủ rời run
Trăng đằng xa nghe lạnh ngắt khôn cùng
Bờ tóc ngắn chợt rung lay theo gió...
Thu vừa tới thoảng mùi hương hoa cỏ
Nắng nồng nàn hong đỏ chín hoàng hôn
Bóng ngàn xưa như đã cháy tơ nguồn
Đêm đậm đặc nổi buồn đông trong dạ
Tình vẫn thế nhưng hồn ta hoá đá
Dẫu khát thèm nhưng đã cứng thành than
Gió làm chi cho lá cũng lỡ làng
Vàng theo suối cho ngàn thu xa biệt...
Thu chạm nhẹ lên nụ cười xanh biếc
Giấc ngoan hiền đêm kết chuổi ngà sương
Bài này đã được xem 617 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|