thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (742)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (742)
Qua Rồi Vầng Xám Điêu Linh
Bỗng nhiên mây xám phủ lưng trời
Gió bấc chuyển mình lá rụng rơi
Hoa tuyết phủ trùm lên thế giới
Trầm u cõi tạm nỗi chơi vơi
Cứ tưởng ước thề đậm chứa chan
Nào hay bão tố phủ không gian
Tỉ tê dai dẳng côn trùng thán
Nhức nhối con tim len lỏi tràn
Thao thức chuỗi dài xát vết thương
Cô liêu thắc thỏm quạnh canh sương
Nỉ non ngất ngưởng nguyền chung hướng
Thoáng phút vụt bay rẽ nẻo đường
Đối lập cả hai chẳng thiết tha
Vườn thơ nốt nhạc vắng lời ca
Lạnh lùng ngoảnh mặt, người xa lạ
Sóng vỗ sét gầm thuyền dứt ra...
Mấy hôm rồi biển lặng xuôi êm
Rạng rỡ đôi hồn quyện ánh đêm
Nguyệt Lão khắc tơ nồng gối nệm
Phôi pha giăng mắc lệ môi mềm
Đã khuất những ngày dạ xác xơ
Bút nghiêng xướng hoạ trải khung mơ
Sông xưa chốn cũ tình chồng vợ
Vẫn đợi tái duyên son sắt bờ
Phu Quân ơi hỡi! Thiếp hằng trông
Mãn kiếp âm cung nối chỉ hồng
Cánh bướm chao vòng say bến mộng
Cho giàn sim tím rộ ngàn bông.
December 28, 2018
Tam Muội
Mưa Nắng Thời Gian
Hỡi người yêu dấu của lòng anh
Em cố vun phân đợi mướt cành
Bất chợt gió đùn, mưa đổ hạt
Những gì dinh dưỡng bị trôi nhanh!
Khiến buồn khoảnh khắc chảy vào sâu
Khuấy động con tim chuyển nhịp sầu
Ước vọng âm thầm luôn ấp ủ
Hoá thành lam khói giạt về đâu
Cánh cửa tâm tư chạnh lạnh lùng
Khép bề kín mít ở bên trong
Tối mờ tĩnh lặng chìm giây phút
Để thoáng chơi vơi rũ sắc hồng!…
Tiếng gà o ó vọng đâu đây
Báo hiệu hừng đông của một ngày
Quầng ánh ban mai đà ló dạng
Từ từ trải sáng khắp trời mây
Ngoảnh mặt nhìn kia, lá vẫn ngời
Vươn mình hé nhuỵ dưới khung soi
Trên cành nhảy nhót đôi tình tự
Thỉnh thoảng phạch phành vỗ cánh vui
Em bỗng phôi pha lúc ngỡ ngàng
Ngước nhìn áng xám lững lơ tầng
Thì ra chiếc bóng thời gian đó
Xoay chuyển không ngừng chuyện thế nhân…
Thương ơi! Tất cả chẳng là chi
Nhấp nhố lăn tăn dẫu níu ghì
Bến mộng tuyệt vời đang đón đợi
Vững vàng chèo chống lái thuyền đi!
8/1/2019
Nguyễn Thành Sáng