Poem logo
Poem logo

thiên đường giá lạnh, tình già

Tác giả: Bùi Nguyên Phong
THIÊN ĐƯỜNG GIÁ LẠNH
Tóc trắng, tình xanh, thơ tưng tửng
Tim ta nàng cứ việc lau chùi.
Chùi hết sắc hương chiều bụi bặm
Chùi đời viễn xứ mãi trôi xuôi.

Hai mươi giờ bay là khuất bóng.
Ta giờ đây hội nhập thiên đường.
Gan nhiễm mở, tiền đình rối loạn,
tiểu đường, cao huyết áp tâm trương.

Nửa vòng quay địa cầu khắc nghiệt
Mười độ âm teo hết thịt da.
Đến con tim cũng đông thành đá.
Lạnh trắng trời... Phố loạn Ninja.

Xứ công nghiệp láng giềng nhạt nhẽo!
Xóm vắng tanh cửa kín, then cài.
Trời hiu quạnh mênh mông tuyết trắng.
Cây trụi cành nghe lá tàn phai.

Đêm nay nghe còn âm thêm nữa
Đông bắc Mỹ! Tuyết bốn mươi inch.
Em bang nào? Nơi vùng giá lạnh.
Minesota?... hay Wincosin?

Em không đến thăm anh chiều nay.
Mặc ngoài kia tuyết mãi rơi dày.
New York chống cằm qua cửa sổ...
Em không đến thăm anh thì thôi!

TÌNH GIÀ
Đầu dát bạc, răng vàng, thận đá quý.
Leo thang lầu... Huyết áp nhảy Rumba
Đếm nhịp tim dồn dập Cha cha cha.
Lam ba da... Vợ chồng già khó ngủ.

36 khúc xương sườn ta vẫn đủ.
Đâu? Khúc nào Chúa đã giấu cho em?
Ngại ngùng chi em hé khẻ ta xem
Táo Eva xưa! Nay còn hương quyến rũ?

Ăn như thế! Vẫn thòm thèm chưa đủ.
Nay bạc đầu lại vẫn muốn ăn thêm.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm