đời người đâu phải bình minh
Ánh mặt trời ló dạng phía chân mây
Muôn cảnh vật phơi bày khoe sắc mới
Bao cảm xúc trong lòng vui hồ hỡi
Đón hào quang phơi phới tỏa nắng hồng
Ta lặng nhìn những ngọn sóng mênh mông
Cứ dồn dập ôm lồng hôn bờ cát
Tình em đó ngàn năm luôn dào dạt
Quyến rũ hồn man mác đượm vần thơ
Kiếp phù sinh giữa cõi thế tạm hờ
Chỉ khao khát mộng mơ chừ hiện tại
Ai nào hiểu bao lần dường ngây dại
Bước anh đi tê tái khắc tim này
Đời vô thường hạnh phúc khó vẹn xây
Mãi gánh chịu trật trầy như gió bụi
Cuộc sống mãi quạnh hiu buồn thui thủi
Chẳng như là nắng rạng buổi bình minh.
24/2/2019