đói tình
Trong cơn khát giày vò ta tưởng chết,
Một chén tình trinh trết để cưu mang
Hương quỳnh tương sao dám để mơ màng
Sâu Quảng Ngọc trái ngang lòng đày đoạ
Một lần nếm một lần hồn sa ngã
Cái mỹ miều cái giá sợ ! ... không thôi
Đã đang tâm nên biết chuyện đã rồi
Ngắm hoa nở bờ môi ta rớm máu
Thôi bỏ mặc cho tình trong biến ngẫu
Hứng giọt ngàn nung nấu nụ đam say
Ta một thời lang bạt kiếp đoạ đày
Khát ta nốc cho ngây đời kẻ ngốc
Cơn gió khóc hận thân làm nô bộc
Lá say cười sương ngọc rớt tan hoang
Ta khề khà ôm cái phận ngang tàng
Bởi cơn đói ai băng ta mới được
Đêm gẹo nguyệt hai bầu tay dốc ngược
Chẹo chân nằm men rượu đẫm lòng ta
Vóc xuân xanh hương ướp ngãi da ngà
No đến độ mắt hoa mày nhíu rịu
Nghe cũng ngộ say cái miền mỹ tửu
Khát thêm thèm sao chịu nỗi mà buông
Cái tình kia khi thẹn lúc trần truồng
Trăng gạn hết một khuôn đầy ngãi ngọc
Một lần nốc để quên đời khó nhọc
Mắt mơ huyền say mọc cánh bay đi
Níu bờ yêu để biết đến diệu kỳ
Qua đói lã... Hồn vi vu gió nhạc...
Bài này đã được xem 849 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|