bến nhớ mùa thu
Mưa tầm tã mang bao niềm nhớ
Giữa cuộc đời cô quạnh bơ vơ
Người xa ta vẫn đợi chờ
Hỡi ai bến nước trăng mơ đượm sầu
Tình yêu đến sậm màu tri kỷ
Nỡ lòng nào buông bỏ ra đi ?
Tơ lòng vương vấn cuồng si
Thuyền rời xa bến biệt ly quên người !?
Thu trở lại nơi nơi vàng vọt
Mắt nai tơ lóng lánh mây trời
Hồn đà bay bổng chơi vơi
Hướng về vạn dặm trùng khơi sóng cồn
Lòng vẫn đợi bồn chồn sầu héo
Nhìn trông xa một dải hút heo
Sơn khê mây nước đìu hiu
Gió qua lá rụng bay vèo bên sông
Bến lưa thưa mênh mông sóng gọi
Cánh chim di mỏi cánh ngừng bay
Không trung đảo lượn đắm say
Chừng nào trở lại về đây họp đàn ?
Màu thu đậm vô vàn luyến ái
Chốn nên thơ tơ tưởng hình ai
Thong dong dáng dấp trang đài
Vẫn còn mơ ước ngày mai sum vầy ?
QHNC