bài ca mùa đông
Đông sang sương phủ nóc nhà
Ngày ngắn đêm dài đời chóng qua
Khí lạnh trùm chăn đi ngủ sớm
Nỗi buồn len lén đến hồn ta
Tuyết vẫn rơi rơi khắp phố phường
Đèn mờ hiu hắt đợi người thương
Chờ hoài chờ mãi sao chẳng đến ?
Một chút tơ lòng nỗi vấn vương
Em hỡi ở đâu em ở đâu ?
Bao năm ngăn cách chẳng tìm nhau ?
Thu qua đông đến thêm hiu quạnh
Chồng chất đời ta chỉ một mầu !
Bông trắng sương sa mãi lạnh lùng
Đông buồn bão nổi gió chẳng ngưng
Tuyết bay phủ lấp mù trời đất
Rét mướt có ai để tỏ cùng ?
Sao em không đến sao không đến ?
Phòng hờ giá lạnh suốt đêm thâu !
Đèn mờ chờ mãi không tắt ngủ
Ôm ấp hình ai để giải sầu ?
QHNC