biển dâu phận người
BIỂN DÂU PHẬN NGƯỜI
Đời biển dâu em giạt đến quê người
Giọt nước mắt , nụ cười chen chân lạ
Nhịp sống trôi tuổi đời đi hối hả
Mùa xuân phai , mùa hạ rũ ve sầu
Trăm cơn mê giẫm nát hồn thương đau
Tình trở biếc nhuộm màu nhàn nhạt nắng
Giọt buồn không tên rơi mau thầm lặng
Có hay chăng dấu nặng rớt bàng hoàng?
Mái tóc thời gian lốm đốm sắc vàng
Buông rũ rượi ngổn ngang dòng kí ức
Mấp mé mân mê giữa bờ hư thực
Đêm gối đầu mỏi nhức trái tim si
Chạnh lòng đau nhen nhóm ngày ra đi
Hương xa lạ đôi khi tình vọp bẻ
Những ức chế dồn lên bờ ngực trẻ
Rối như nồi canh hẹ lửa liêu xiêu
Đời biển dâu xô ngã vạn buổi chiều
Thương là thương cánh diều ngày no gió
Thương là thương môi thơm lần bỏ ngỏ
Dòng yêu thương lấp ló dưới khe tình
Ai còn ấp ôm giấc mộng nguyên trinh?
Đám mây trắng tự mình trôi vạn dặm
Ta chạy tìm nhau con đường bụi bặm
Thoáng bên tai dò dẫm lối thu vàng
Ngày 6/4/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1120 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|