lặng lẽ hoàng hôn
LẶNG LẼ HOÀNG HÔN
Hoàng hôn trút áo xuống bờ vai
Ngẩn ngơ nhìn theo dấu chim bay
Nẻo xa mờ khói đời cô quạnh
Nhớ nhung đè nát bóng mây gầy
Nghe nặng bờ mi nước mắt rơi
Lời lẽ chua cay dạ bồi hồi
Em chôn kỉ niệm vào dĩ vãng
Rạo rực tim anh hết một thời
Đêm ấy ai ru giấc chập chờn?
Đếm vì sao rụng ở môi non
Em xoay tình ái đi trăm lối
Trái đất ngày đêm vẫn quay tròn
Tình bén duyên tơ tự kiếp nào?
Dường như mây gió nhích gần nhau
Cây nghiêng xuống đất tìm hoa cỏ
Cỏ ôm chiếc lá cúi gục đầu
Như cánh chim bay vạn phương trời
Ngắt cọng rau dền lẫn mồng tơi
Thoáng bóng em xa mờ sương khói
Đêm nay gác lạnh chắc thương đời?
Bây giờ người qua bến trăng mơ
Thuyền bến giao duyên đôi tay hờ
Ta chưa ôm trọn một dòng nhớ
Lửa tình cháy dở nửa câu thơ
Nhìn bóng thời gian rủ qua mau
Giấu giếm làm chi đục trái sầu?
Bóng chim tăm cá rơi tĩnh lặng
Trông theo con nước vốn đục ngầu
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 817 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|