bài từ biệt thứ nhất
Viết khảm chương buồn
Ngụm nước mương đục
Hồn nổi bọt luống con chữ oxy
Ai cứng như đá, riêng tôi ngâm rã mục
Như thân cây vỏ rỗng, kín nào biệt ly
Trầm môi cũ, niên kỷ sắp cất giấu
Chôn ở đâu? Ném ngút trời xa
Lạc hạnh ngộ
như dao cắt chảy máu
Hỏi ai? Tìm đâu, như thuở nào
Em hãy yên, dặm đường đời gán bụi
Cây hàng lề, có chỉ mắt tôi theo
Người ly biệt, tôi ngõ chiều kín tủi
Đứt mối tình chung
Vạch lưng đời, dấu thẹo còn nguyên mới
Nhát nhiễm trùng
từ đao tình dối gian
Tấc môi, hương nồng chưa lần chạm
Mà lời biệt, dạm hỏi mất tuổi xanh
Người đầy lỗ trũng, tôi mãi trám
Hiên buồn tôi dột.. người chẳng che
Mặt trơ cảm ,trong gương đời đốn mạt
Tuổi hao hụt , lồi lõm đường suy tư
Yêu yêu yêu, tôi trơ như đá lặng
Trăm cõi chờ, kiếp vô tri thời gian
Người ở đâu, mắt tôi tràn nước mặn
Mặt như sét gỉ từ lâu nét cà tàng
Người về đâu, chương thơ tôi khuyết tật
Ngôn tình ẩm mốc, dày đặc tàng phong rêu
Mắt chưa tạnh, gió trung chuyển sầu thắt
Người xuất giá.. mộng tôi chờ hỏa thiêu.
Bài này đã được xem 907 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|