Poem logo
Poem logo

chuyện đêm mơ

Tác giả: Đặng Toản
Đất trời xưa nay vô sự
Bỗng dưng xuất hiện thằng tôi
Tỉnh táo còn chưa đáng nói
Đặt bày mộng mị lôi thôi

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Thiên thạch to đụng địa cầu
Hai cực băng tan, núi cháy
Biển sôi luộc chín từng mây

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Anh em bốn biển tương tàn
Nhà cửa, thịt xương nát bấy
Phố phường còn lại tro than

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Hành tinh xanh cạn kiệt dầu
Sa mạc lấn rừng, bão xoáy
Nhà nhà …tắt bếp từ lâu

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Một cơn địa chấn kinh hoàng
Đường sá , mọi người run rẩy
Sóng thần dập xoá tan hoang

Đêm qua nằm mơ tôi nói
Chuyện cùng em bé lên hai
Sữa hết, mẹ xa, em đói
Buồn như…chiếc lá thu phai

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi là tôi thuở lên ba
Ị bẩn ra quần của mẹ
Tè luôn ướt cả áo cha

Cha cười cái thằng ngộ thật
Lớn lên nhờ được bao nhiêu
Có một điều ta biết chắc
Ta còn khổ với con nhiều

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi là tôi thuở học trò
Trốn tìm, chơi bi, chạy nhảy
Thả diều, nghịch ngợm, vô lo

Đêm qua nằm mơ tôi bắt…
Gặp người yêu cũ dắt tay
Một chàng đẹp trai, lạ hoắc
Cười đùa lơi lả, mê say

Sao lòng dửng dưng đến vậy
Không buồn dù một mảy may
Tình ơi! Bể dâu nhiều quá
Còn hơn cả núi sông này

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi già, đầu tóc bạc phơ
Mắt mờ, tay run chống gậy
Đầu thềm đứng ngóng chơ vơ

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi mù, thêm cả chứng phung
Bên đường, chìa lon run rẩy
Hứng từng xu phước ai tung

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi về thăm lại cố hương
Đứng cạnh bờ rào… tiểu bậy
Uống xe nước mía dọc đường

Tôi thăm suối đồi nương rẫy
Ngồi ăn cơm dưới tàng cây
Đánh một giấc trưa thật đẫy
Thỏa lòng xa cách bao ngày

Trong mơ tôi đi tìm kiếm
Bạn bè tán gẫu, đọc thơ
Khui mở từng rương kỷ niệm
Từ kho ký ức mịt mờ

Thằng giờ đã là ông ngoại
Thằng làm ông nội…sướng chưa?
Giật mình soi gương ngó lại
Trên đầu, chừng tóc đã thưa

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Mấy o người mẫu khoác vai
Tôi nói lòng đầy e ngại
…Tui nhà quê lắm cô hai!

Đêm qua nằm mơ tôi gặp
Người hành tinh lạ ghé qua
Họ chào, tôi run lập cập
Ruột gan muốn lộn tung ra

Đêm qua mơ, tôi nói gỡ
-Cuộc đời đâu có gì vui
Chợt nghe sau lưng ai quở
-Tên này có mắt mà đui!

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Áo dài khăn đóng thật nhiều
-Có tiếng : lại cho ta biểu
Làm sao con đến được đây?

Đêm qua nằm mơ tôi hỏi
Chuyện cùng mây, gió, sao, trăng
Vì sao các người không mỏi
Dám truyền ta bí thuật chăng?

Đêm qua nằm mơ tôi…mớ
Vợ nằm bên cạnh lay hoài
Sáng ra nhủ anh thuật lại
Lắc đầu cười dạng ngu ngơ

Đêm qua tôi mơ…trái đất
Đang quay đột ngột đổi chiều
Tất cả chúng ta bị hất
Về miền lạc cảnh phiêu diêu

Đêm qua nằm mơ tôi gọi
Tên tôi suốt một quãng đồng
Lời đáp…mịt mờ sương khói
Đất trời tịch lặng mênh mông

Đêm qua nằm mơ tôi hát
Nối theo tiếng chị ru hờ
Lời ru thành cơn gió mát
Thổi vào tôi một vần thơ

Nàng thơ cùng tôi thủ thỉ
Tôi ngồi vấn lại tư lương
Ta , người bao lâu rồi nhỉ ?
Áo cơm chặn nẻo thiên đường !

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Lá xanh vẫy tiễn hoa về
Cội nguồn ra đi ngày ấy
Ngậm ngùi nhớ xó vườn quê

Đêm qua nằm mơ tôi khóc
Tỉnh ra mừng chẳng ai nghe
Nước mắt tuôn thành suối ngọc
Muộn phiền trôi tấp sau hè…

Houston 22/11/2007
Đặng Toản

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm