viết tiếng việt
Em dùng tiếng Việt viết tự do
Viết hoài chẳng đúng, phải tự lo
Quê hương tan tác, đầy khốn khó
Trắc trở, tự mò, mới tự do
Em dùng tiếng Việt viết nhân quyền
Viết đi viết lại, vẫn vô duyên
Vì tiền mới quý, quỳ mới tiến
Chó thiện hơn người, thế mới điên!
Em dùng tiếng Việt viết tình thương
Chỉ thấy cuồng quay những đoạn trường
Cướp bóc, bạo dâm không thể tưởng
Bút tả không tròn chữ quê hương
Em dùng tiếng Việt viết chữ quên
Ơn cha, nợ nước chẳng thể đền
Kia cánh lục bình trôi lạc bến
Tổ Quốc không còn, nước mất tên!??!
Em cầm cây viết, tiếc ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm... níu kéo thừa
Bão táp xóa mờ còn đâu nữa
Văn hiến ngàn đời, cuốn theo mưa
Em thà mù chữ, cứ ngu ngơ
Chỉ muốn ăn no, chỉ biết chờ
Chờ khi ngưng sống và hết thở
Nô lệ truyền đời, trái tim đơ...
Ôi những kiếp người như xác ma
Vô tri vô giác để qua phà
Đạo người quên mất, qua loa sống
Quên gốc quên nòi, hỏi buồn không?!?