quê hương ngày trở lại
Chín năm trở lại thăm quê cũ
Nửa vòng trái đất soãi cánh chim
Buồn vui tao ngộ dâng đầy ứ
Biết kể làm sao hết nỗi niềm
Quê hương đó một trời nắng hạ
Nóng như nung rám cả mặt người
Ôi, rất quen mà sao rất lạ
Vành môi khô héo hắt nụ cười
Biển thôi xanh màu xanh ngọc bích
Nước đen sì cống rãnh hồ tôm
Một quá khứ hóa thành trầm tích
Bầy dã tràng se cát buồn hơn
Những con đường bê tông hun hút
Không cỏ xanh, xa lạ dị thường
Những hàng rào thép đan mắt lưới
Biến xóm làng thành cá trơ xương
Mẹ già tuổi hạc dường đã lẫn
Nhìn đứa con xưa chẳng nhớ ra
Nước mắt vui mừng chừ đã cạn
Vì khóc đời con đã sắp lòa
Những người chị mái đầu bạc trắng
Thương em mình đất khách tha hương
Đã nếm trải bao điều cay đắng
Tim chai sần, mắt vẫn rưng rưng
Những đứa bạn xưa, tìm chẳng thấy
Kẻ chân trời, người góc bể mưu sinh
Ngôi trường cũ không còn nguyên vậy
Dẫu to đùng vẫn cứ buồn tênh
Ngày trở lại nhiều điều đã khác
Riêng yêu thương chẳng đổi thay gì
Vẫn thắm thiết vòng tay ôm chặt
Vẫn ngọt ngào lời mẹ từ bi
Quảng Ngãi ngày 4.5.2019
London ngày 4.6.2019