dưới bầu trời tĩnh lặng nơi dòng sông mê kông
Một mái nhà yên phủ bạt xanh
Rầy sông khó vượt bức mành mành
Chia cách khoang thuyền cho mỗi việc
Chỗ nằm, chỗ giặt, chỗ bếp ăn
Con trẻ xếp dưa, mẹ nấu nêm
Cụ lựa củ hành, cụ ngồi xem
Cô nàng thảy trái cây vào sọt
Dưa chín hồng tươi trộn mắm nêm
Cô gái lên thuyền, để chỏng chơ
Xe không người cỡi vất ven bờ,
Về nơi tĩnh lặng trên sông nước
Cô ru giấc điệp cuối chiều mơ
Xe đạp, xe đẩy hay xà lan
Đi bộ, đi thuyền hay xe van
Họ sống tự tin nơi sông rạch
Tự hào, dưới mây xám bình an
June 21, 2019
Thơ dịch
Nguyên tác: Under Quiet Skies on the Mekong
________by Veita Jo Hampton
Blue plastic tarps drape one family business
Water beetle tight beyond bamboo fences,
Dividing the spaces aboard for work,
Or sleep, or laundry, or cooking pork.
A child sorts melons, a mother cooks,
One elder sorts onions, another looks
For fruit in baskets, she easily tosses
One ripe pink melon to mix in her sauces.
A riderless bike left abandoned on shore,
The rider is poling herself home once more
Toward her space on the river to savor the peace.
The day disappears and her body favors sleep.
From a bike or a barge, wheeled cart, or a van,
Walking onto a plank or a boat from the land,
The People of Rivers are confident, proud
To thrive on the water under silent, gray clouds