biển ngọc em đâu
Yêu ta nhé Biển ngàn năm gợn sóng !
Tình mênh mông đừng dạt vỗ chân bờ
Ta sẽ hóa đời non ngàn mong nhớ
Đá trơ mòn... mây bạc phủ tình si
Đường hạnh phúc, chân trời xa và rộng
Tình lang thang vô định giống như mây
Biển vẫn sóng... xô tình đang vừa chớm
Tan vào nhau hay xa cách từng ngày... !
Trên ghềnh đá ta vạn ngàn câu hỏi
Lòng Em sâu thăm thẳm hỡi đại dương
Ta ngơ ngác chiếc thuyền con lạc hướng
Xoáy theo Em, ngàn năm vẫn lạc đường
Ta vẫn đứng giữa trùng mây gió cát
Dõi theo em bình minh lẫn hoàng hôn
Em vẫn thế, cuộc đời luôn là sóng
Lúc hoang liêu, lúc gợi cảm say hồn...
Yêu ta nhé Biển ngàn năm gợn sóng
Về bên ta rãi khúc nhạc dịu êm
Ta thôi kiếm dấu chân mềm trên cát
Của ngày qua Biển khỏa lấp êm đềm...
Yêu ta nhé ! Như đời yêu Biển đó
Đất tha hương mơ ôm biển vào lòng
Đời hóa nhỏ sau thăng trầm giông tố
Nắng lên vàng tô vẽ biển mộng mơ...
Mặc Tiêu Phong
12.06.019