nhớ người xưa
Trăng hằn đáy nước một đêm mưa
Trách móc làm chi cũng chẳng vừa
Đợi miết trông theo hình bóng cũ
Chờ hoài nghĩ lại dáng người xưa
Em đi bến ấy tìm duyên đẹp
Kẻ ở nơi đây kiếm phận thừa
Khắc khoải ôm vào bao nỗi nhớ
Khuya về lặng lẽ chốn song thưa.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 17 - 11 - 2015