ảo ảnh Tác giả: Bùi Sim Sim
Chẳng có gì, chẳng có gì đâu. Ðừng hy vọng, đừng giận hờn như thế. Anh như thế... ôi làm sao có thể. Cơn giông chiều... ngần ngại cuối trời xa. Suốt đời anh là giấc em mơ. Như bảy sắc cầu vồng thoáng hiện. Kỳ ảo,... |
ảo ảnh Tác giả: Đinh Kim Chung
Thơ tình vui. . ẢO ẢNH. Không đeo kính nhưng em là ảo ảnh. Thấy em nhiều áo trắng lúc mờ sương. Vạn lần rồi cứ định ngỏ lời thương. Anh chỉ nói trong giấc mơ lóng lánh. Vẫn chập chờn trong cơn mơ... |
ảo ảnh Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Ảo Ảnh. Ảnh xưa, bến cũ gói vào thơ. Đêm lạnh, trăng tàn giọt nhỏ mơ. Người đã ra đi, hồn để lại. Chiều tà lặng ngắm ánh hồng tơ! Lắm khi thao thức nhớ trăng sương. Chân bước ngàn xa khắp nẻo đường. Thuở cánh thênh... |
ảo ảnh Tác giả: Nguyễn Hoàng
Bước trong mưa tôi lội về quá khứ. Tiếng bước chân dội vào tim nhắc nhủ. Quá khứ đằng kia, quá khứ rất gần, quá khứ ngay đây, ướt tóe dưới chân. Nào là nụ cười ròn tan em đã cười bao lần. Nào là ánh mắt em bao lần... |
ảo ảnh Tác giả: Lê Cảnh Tiến
ẢO ẢNH. Tĩnh mịch canh trườngi khắc khoải thêm. Nhìn trăng thả bóng gợn qua thềm. Sương hờ hững quyện mành tơ óng. Mộng lửng lơ nhồi bãi sóng êm. Cánh cửa trần ai màu gỗ mục. Vành khăn thế tục vải... |
ảo ảnh Tác giả: Đinh Thu Hiền
Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về? Nấm mồ ấy không một lần hương khói. Vùi sâu anh trong quãng đời nông nổi. Tôi bồi hồi, tôi bối rối... tôi yêu! Romeo giữa cuộc đời có được bao nhiêu? Mà cô gái dám làm Juliet. Xuân Hương... |
ảo ảnh Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Chôn vùi ảo ảnh những đêm mơ. Trắc trở tình duyên dạ thẩn thờ. Thổi cánh cô đơn vào sách vở. Ươm mầm hạnh phúc dệt vần thơ. Lòng sa mấy bận vì sầu nhớ. Lệ chảy vài phen tại ngóng chờ. Quạnh vắng triền miên buồn nức nở. Bao... |
ảo ảnh Tác giả: Nguyễn Tâm
Có một giọt sương tan trên lá. Có ngọn gió nào vừa thỏang qua đây. Có phải em nhẹ bước qua lối này. Làm thức giấc nụ tầm xuân vừa hé. Lối thu xưa em tìm kỷ niệm. Tìm dư hương còn len lỏi đâu đây. Thoáng mênh mông... |
ảo ảnh Tác giả: Phùng Quang Thuận
Thoáng nhẹ làn mơ. Em về tựa cửa. Ngón tay thon. Hé mở một thiên đường. Mắt đen huyền. Đuôi mắt vấn vương. Vai hạc mỏng, nụ cười cắn chỉ. Tóc bềnh bồng, trùng dương sóng bủa. Xô thuyền tôi vào chốn vô cùng. Và gì nữa... |
ảo ảnh Tác giả: Hồng Dương
Đêm thoáng hiện như ánh trăng tan vỡ. Cho ngỡ ngàng như đang ở trong mây. Bàn tay gầy khẽ chạm nhẹ vào tay. Ôi lạnh giá để hồn thêm bối rối. Đêm khuya vắng bàn chân mềm rất vội. Thoáng rất gần thoáng đã tới rất xa. Chưa... |