hy vọng Tác giả: Kelangdu
Đừng hỏi anh đã hiểu gì về em Vì tình yêu là điều không thể nói Nụ cưòi ấy đâu thể nào dấu nổi Thắp nắng vàng hạ cháy khát yêu thương Dẫu phiêu linh mỏi bước những nẻo đường Anh vẫn nhớ về phương em hy vọng Dù biển xanh có... |
lắng vị đắng Tác giả: Typn Huỳnh
Tìm một nơi bình yên. Ngồi một mình. Không khí trong lành. Ngồi một mình. Tách cà phê đen đậm. Ngồi một mình. Ngẫm lại nhiều thứ. Ngồi một mình. Cân bằng mọi chuyện. Tôi ngồi một mình. Nhẹ... |
lật mặt Tác giả: Đinh Kim Chung
(Ngũ độ thanh, nhất vận). Chải tóc hay là sẽ cạo râu. Cằm chi cứ phải lộn lên đầu. Khinh vì uốn lưỡi trong mồm vẩu. Giận bởi che tròng giữa mắt sâu. Nghĩa bỏ như cành rơi mép dậu. Tình buông tựa nước chảy chân cầu. Hình... |
mất Tác giả: Caphesuotngay
Tha hương như mất mẹ. Buồn lên những dặm trường. Bây giờ tôi đã hiểu. Hồn cuống lá rời thương. Sài Gòn chìm tưởng tượng. Hà Nội làm khói sương. Buổi sáng sầu vun cỏ. Bật gai, nhánh bất thường. Tôi thấy tôi trong... |
mi nào có hiểu Tác giả: Trần Khiêm
Mi nào có hiểu được ta. Vì ta vẫn giữ xó nhà hoang liêu. Vì mi vẫn giữ cánh diều. Còn bay loạng choạng khi chiều gió lên. Ngày mai ngờ ngại chợt im. Ta ngồi chép sử lim dim muộn màng. Rằng ta đã rất hiểu nàng. Và nàng... |
một người ác độc Tác giả: Lê Đức
Đèn khuya treo lơ lửng. Ai lững thửng trên đồi. Đèn bỗng tắt lịm rồi. Trên con đường bóng tối. Cuộc đời sao dể đổi. Yêu hết bấy nhiêu người. Miệng vẫn rất cười tươi. Sao người không chịu khóc. Một người sao ác độc. Đã... |
mưa ơi Tác giả: Yên Hà
Mưa ơi đừng thôi rơi. Cho đêm không lặng lẽ. Cho ngảy không hoang vắng. Cho người không đơn côi ! Mưa giăng kín đất trời. Những lời mưa muốn nói. Ta đã hiểu ra rồi. Nỗi đau rồi sẽ vơi ! Cho ta nhắn đôi lời... |
muốn nói Tác giả: Nhât Vũ
Lúc gặp anh, em thường bẻn lẻn. Nhoẻn miệng cười, cúi mặt làm duyên. Thước tha sao làn tóc đen huyền. Thương quá đổi, nét hiền diễm lệ. Anh đã hiểu hoàn toàn sự thể. Muốn hớp hồn em, đặt tim anh. Để ngày đêm ôm ấp dỗ... |
muốn nói Tác giả: Nhật Vũ
Lúc gặp anh, em thường bẻn lẻn. Nhoẻn miệng cười, cúi mặt làm duyên. Thước tha sao làn tóc đen huyền. Thương quá đổi, nét hiền diễm lệ. Anh đã hiểu hoàn toàn sự thể. Muốn hớp hồn em, đặt tim anh. Để ngày đêm ôm ấp dỗ... |
ngẫm cái sự đời Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Nước chảy hoa vẫn trôi, cõi tạm, đã hiểu rồi. Thỉnh thoảng vẫn bối rối. Vì bạc lòng, đãi bôi. Kẻ mặt dầy vẫn sống, luân thường không xem trọng, đạo lý xem như không, trơ trẽn tưởng đời hồng. Có nực cười hay... |