mất
Tha hương như mất mẹ
Buồn lên những dặm trường
Bây giờ tôi đã hiểu
Hồn cuống lá rời thương
Sài Gòn chìm tưởng tượng
Hà Nội làm khói sương
Buổi sáng sầu vun cỏ
Bật gai, nhánh bất thường
Tôi thấy tôi trong những
Đá cuội đáy đường truông
Lăn tìm khe trốn nắng
Sững chết miền hoa cương
Bàn chân theo hơi lửa
Đỏ nắng cháy đồi vàng
Hoe tóc tai cổ thụ
Rớt giữa mùa hoang mang
Tha hương như mất mẹ
Nửa địa cầu chênh vênh
Tâm tư tàn một nửa
Buông bỏ vẫn chưa đành
Sáng nay buồn rưng rức
Cà phê lên khói xanh
Bao lâu rồi chưa khóc
Nhớ mẹ từng quê hương
cpsn