đêm trắng Tác giả: Mỵ Nương
Đêm dài quá
mình em thao thức
Đốt cháy mình
trong nỗi nhớ vời vơi
Đêm thẳm sâu
vần thơ buốt nhức
Gọi thầm anh
chỉ khoảng trống chơi vơi
Tháng 8/91 |
đêm trăng Tác giả: Đông Hòa
Đêm nay thức nhớ ngày xưa cũ. Nhìn Trăng cao rủ bóng sáng vàng. Ngàn ngôi sao trôi nhẹ lang thang. Như tìm đến một thời dĩ vãng. Nhớ ngày ấy trăng đêm chung bóng. Ngồi bên nhau ta ngắm đợi trăng... |
tiếng đêm Tác giả: Nguyễn Phước Nguyên
Cho tim an. Còn con chim hót: tên đời! Sao em đã vội qua đời trong ta. Quanh đồi, cây lá đơm hoa. Trong tim, máu chảy chan hòa mộ em. Hoàng hôn khóc một màn đêm. Vầng trăng hắt nhẹ lên thềm - bóng ai. Vắn em... |
đêm sương Tác giả: Lê Thị Ý
Tóc ướt, sương khuya thấm áo rồi, ta chờ tầu lớn đón ra khơi. Con sông bến đục, trời thanh vắng, bỏ trốn quê hương, một nhóm người. Có phải vì anh cây chết khô, mây đen kéo phủ kín thành Hồ? Cha lê bước tập trung... |
tiếng đêm Tác giả: Vân Đài
Vườn trăng tha thướt cành in bóng. Từng giọt đầu tiên điểm tiếng sương. Cỏ néo chân cây, cành rũ lá. Vài tia gió nhẹ rỡn hoa tường. Song thưa từng mảnh sáng trăng qua. Thức giấc tôi thầm lén bước ra. Rón rén lướt đi như... |
đêm xa mẹ Tác giả: Lê Đình Viễn Lan
Quê hương ngàn dặm bặt. Đường quan ải mịt mờ. Trời mây trên xứ lạ. Cánh nhạn chìm bơ vơ. . Lưng mẹ còng bóng núi. Tóc trắng rừng phi lau. Lệ mẹ vì sao nhỏ. Rụng xuống hồn con đau. . Đêm nay làm sao ngủ. Con của... |
đêm cư xá Tác giả: Hoàng Định Nam
Gửi Vũ Đình Trường. Đèn vàng ngỏ chợ Phú lâm. Sương rơi mái thiếc, lạnh thầm bóng tôi. Ly café, thiếu bạn ngồi. Đèn khuya một dãy, sầu tôi mấy hàng. “Tình vui trong phút giây thôi”*. Giọng em cuối bãi, đàn tôi đầu... |
đêm trở về Tác giả: Xuân Quỳnh
Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ. Một nhành cây ướt đẫm mưa rào. Đêm bên bờ biển, cát và sao. Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ. Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ. Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng. Chỉ ánh... |
đêm mùa hạ Tác giả: Nguyễn Khuyến
Tháng tư đầu mùa hạ,
Tiết trời thật oi ả.
Tiếng dế kêu thiết tha,
Đàn muỗi bay tơi tả.
Nỗi ấy biết cùng ai ?
Cảnh này buồn cả dạ
Biếng nhắp năm canh chầy,
Gà đà sớm giục giã. |
đêm vô tận Tác giả: Trần Mộng Tú
Có phải người xuống đây. Cứu đời tôi tăm tối. Có phải người giáng sinh. Với đời tôi bọt nổi. Có phải người là trăng. Dẫn tôi về đường cũ. Có phải người là sao. Soi tôi đời lữ thứ. Có phải tôi là ngựa. Một chiều mất yên... |