gọi đôi Tác giả: Hoàng Cầm
Cùng Em ngửa mặt lên xanh. Lá thông kim tỏa đôi mình ươm gai. Tê tê ngực nở bồi hồi. Gió thơm tóc cuốn nắng cười Em chi. Dưới kia sông chẳng quay đi. Mười hai tuổi cũ biết gì Chị ơi. Một con bướm lửa đậu môi. Hai nhành hoa... |
đợi anh Tác giả: Gót Hồng
Đợi anh đợi suốt buổi chiều. Đợi anh biết phải mất nhiều nhớ thương. Đợi anh trong lúc đêm sương. Đợi anh khóc mãi... mắt vương lệ nhoà. Đợi anh... đông đến xuân qua. Đợi anh giờ đã ... đến ba thu rồi. Đợi anh héo hắt... |
bến đợi Tác giả: Mỵ Nương
"Xin anh hãy quay về đây ấm trong vòng tay thiết tha hôm nào và tình ta như chưa hề phôi pha ...". Em lại ra bến đợi tìm anh. Dù vẫn hiểu anh sẽ không đến nữa. Gió hỡi gió thổi chi mà nhung nhớ. Mà rưng rưng khắc... |
đổi thi Tác giả: Trần Tế Xương
Nghe nói khoa này sắp đổi thi
Các thầy đồ cố đỗ mau đi !
Dẫu không bia đá còn bia miệng
Vứt bút lông đi, giắt bút chì. |
đôi dép Tác giả: Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em. Là bài thơ anh kể về đôi dép. Khi nỗi nhớ trong lòng da diết. Những vật tầm thường cũng viết thành thơ. Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ. Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước. Cùng... |
dỗi hờn Tác giả: Xuân Diệu
Mặt trăng anh trả cho trời. Vườn hoa anh trả cho người tới thăm. Hồ Tây chiều ấy mưa dầm. Anh xin trả lại cho năm tháng dài. Nhìn em trong phút giây thôi. Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh. Cõi đời anh thấy nhạt thênh... |
đôi mắt Tác giả: Lưu Trọng Lư
Có hoa nào qua mùa không héo? Có tiếng nào giàu đẹp hơn không? Mắt em là một dòng sông. Thuyền anh bơi lội giữa dòng mắt em. Đàn "nguyệt dạ" hương đêm bay lạc. Gì buồn hơn tiếng vạc lưng chừng? Phép gì khỏi nhớ đừng... |
đôi mắt Tác giả: Miên Du
Đôi mắt sau rèm cửa. Ẩn dưới hàng mi cong. Ta trót yêu một nửa. Nên suốt đời long đong. Đôi mắt nâu lấp lánh. Sáng như vì sao trời. Ước em là nữ thánh. Ta xin được hiến dâng. Trái tim côi gãy cánh. Một nửa hồn đeo... |
hờn dỗi Tác giả: Lệ Khánh
Hờn Dỗi. Đã ba ngày em đợi thư anh đó. Thứ năm buồn úp mặt khóc biết không ? Em giận anh, tức quá muốn lấy chồng. Cho xong chuyện để đừng thương với nhớ. Anh kiêu lắm cứ tưởng mình mũ đỏ. Đại úy "to" rồi quên con bé... |
đổi đời Tác giả: Nguyễn Tấn Hưng
Mỗi bận ta đi xa về. Xóm giềng chẳng ai thèm ngó. Cửa đóng kín khắp mọi bề. Nhắc thầm quê hương ta đó. Mỗi khi ta đi họp về. Vẳng bên tai tuồng cãi cọ. Trò quyền thế rõ ê chề. Lũ giặc mồm đầy một giỏ. Mỗi chiều... |