gió thu Tác giả: Xóm Đồng
GIÓ THU. Gần gũi hơn nhờ cách thức yêu thương. Xa cách quá bởi con đường chậc chội. Mau khôn lớn nhờ trải qua gió chướng. Chập chững hoài bởi vấp vướng hồng môi. Thoảng trăm năm nghe buồn bã gió thu. Mùa chóng vánh thấy... |
không phải mọi người mất ngủ đều hiểu được Tác giả: Mr.Smile
Không phải mọi người mất ngủ đều hiểu được
Rằng giấc ngủ say làm người ta khao khát
Kẻ u mê ngủ bằng giấc ngủ chết
Bằng cái nhìn trống rỗng trong đôi mắt. |
lẩn thẩn Tác giả: Thuận Hữu
Anh nhắm mắt quên đi. Anh cố tình xua đuổi. Nhưng em thật lạ kỳ. Làm hồn anh mệt mỏi. Tuổi đã tròn ba mươi. Tim còn như mười bảy. Anh cảm thấy mình run. Như yêu lần đầu ấy. Ơi trái tim lẩn thẩn. Cứ đập nhịp thất... |
lục bát tương tư Tác giả: Thiên Ân
LỤC BÁT TƯƠNG TƯ. Thả câu lục bát tương tư. Vầng trăng lại khuyết kể từ đêm qua. Hằng Nga ơi hỡi Hằng Nga! Nàng vừa thay áo đôi tà thơ ngây. Buồn trông giăng mắt hồn cây. Trộm thương,thầm nhớ cỏ gầy đơm bông. Tương tư mọc... |
mắt nai Tác giả: Quang Nguyễn
Chẳng đẹp hơn hai viên ngọc châu. Sáng long lanh, rạng ngời trong màu. Như giếng nước, đêm huyền nguyệt dịu. Như tất cả, khi ta nhìn nhau. Ôi đôi mắt, sâu thẳm ngút ngàn. Nơi bóng chiều đọng chút nắng vàng. Nơi hoàng... |
mưa hạ Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
NGƯỜI DƯNG. Ơi hỡi người dưng. Em cứ lạnh lùng. Sao rơi trăng mõi. Cái nhìn xoay lưng. Em dáng thẹn thùng. Tôi bước ngập ngừng. Nên hai ta vẫn. Mãi là người dưng. Ừ...thì người dưng. MƯA HẠ. Ước gì trở lại ngày... |
người dưng_mưa hạ_trắng đêm Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
NGƯỜI DƯNG. Ơi hỡi người dưng. Em cứ lạnh lùng. Sao rơi trăng mõi. Cái nhìn xoay lưng. Em dáng thẹn thùng. Tôi bước ngập ngừng. Nên hai ta vẫn. Mãi là người dưng. Ừ...thì người dưng. MƯA HẠ. Ước gì trở lại ngày... |
người hát rong Tác giả: Thái Thăng Long
Sài Gòn. 3-1998. Nao ruột một bài ca vọng cổ. Ông già mù kể chuyện Lục Vân Tiên. Tiếng đàn phiêu bạt. Phân trần, nài nỉ. Âm thanh run run. Có tiếng ngựa phi trong gió. Ông già mù đứng hát dưới gốc cây. Đi qua đây. Gửi lại... |
nha trang...có một mối tình Tác giả: Nguyễn Duy
Mộc mạc đá Hòn Chồng lõa thể Đành để cho Hòn Vợ thẹn thò Em e ấp nấp mình sau đá Để cái nhìn thành vòng vẹo quanh co Thiên nhiên tạc một mối tình hóa thạch Đâu phải cho sóng gió giỡn ơ hờ Ai đầu tiên thấy người trong đá đó... |
niềm đau chôn dấu Tác giả: Sgecstasy
Có chút buồn trong cái nhìn hiu quạnh. Nỗi cô đơn theo giọt nước mắt rơi. Khi âm thanh không thể nói thay lời. Thơ lắng đọng một niềm đau chôn dấu. Thế gian nầy có điều chi vĩnh cửu. Mặt trời lên rọi sáng mỗi đầu... |