chân lý Tác giả: Việt Dương Nhân
Chân Lý. Sao em cứ mãi ngắm gương. Ngày nay tóc đã pha sương đỉnh đầu. Đường đời gẫy mấy nhịp cầu. Tình duyên lận đận đeo sầu vào thân. Tiếc chi những chuyện ái-ân. Gởi Tâm theo Phật độ nhân, giúp đời. Mặc tình... |
chăn bò Tác giả: Trinhcamle
Bò ơ... Bò ơ... Ơ... bò !!! Chắc giờ. Bò cũng đã no. Mình về. Thôi thì. Đừng có mãi mê. Hoàng hôn. Phía trái con đê. Tối chừ ! Núi cao. Ao cả. Trầm tư. Thảo nguyên cỏ lặng. Khỏi hư hao chiều. Dắt bò về. Gởi dấu... |
chán nản Tác giả: Hồng Dương
Khổ một kiếp đời người trôi nỗi. Đã làm người trăm mối gian truân. Dương gian đau khổ bao lần. Sương giăng mưa gió tạo tần ngược xuôi... Đời tuyệt hảo ngồi xơi sung rụng. Nằm lơ mơ ngã bụng ngoài hiên. Vần thơ bay bổng... |
chán thơ Tác giả: Xóm Đồng
CHÁN THƠ. Tớ mà đặt bút mần câu thơ. Xin quất năm roi tội lú khờ. Họ cỡ tuổi này giàu ngất ngưởng. Còn mình kiết xác vẻ lơ ngơ. Vài khâu biến hóa thành quan lớn. Vun mực loằn ngoằng tiền đầy bồ. Con chữ lùm xùm mau đổ... |
chân giò Tác giả: Đinh Kim Chung
CHÂN GIÒ. (Tiếu họa ngũ độ thanh). Chân tiền của lợn chính là tay. Hấp xả hầm xương dẫu vẹn ngày. Bớt lửa dăm giờ trong lại nhũn. Thêm gừng một củ giữa thì cay. Hai thằng tự chén đầy mâm bỏ. Bảy đứa cùng xơi tiệt cỗ bày. Tóm... |
chân đồi Tác giả: Tuệ Sỹ
Vác cuốc xuống chân đồi. Nắng mai hồng đôi môi. Nghiêng vai hờn tuổi trẻ. Máu đỏ rợn bên trời. Thầy, tóc trắng bơ vơ. Con, mắt xanh đợi chờ. Ðèn khuya cùng lẻ bóng. Khúc ruột rối đường tơ. Tuổi Thầy mơ cánh hạc... |
dấu chân Tác giả: Lê Đạt
Bãi trăng rằm
dấu chân câm vắng chủ
Cát lầm
tên sóng xóa
chữ vô tâm
Tim ù ù
gió ú
một nguyên âm |
chân quê Tác giả: Nguyễn Bính
Hôm qua em đi tỉnh về. Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ... |
chân mây Tác giả: Thái Thăng Long
24-4-1996. Thời gian cong. Và ánh sáng cũng cong! Bé tí tẹo cuộc đời trong vũ trụ. Thế mà mùa sang cám dỗ. Thế mà dòng sông vẫn rạo rực trong lòng. Thế mà tình yêu cứ mong. Thế mà nỗi buồn. Vơi đi một nửa. Gió cuối... |
dấu chân Tác giả: Vi Thông
Một hôm dạo bước theo người. Dấu chân nằm lại mơ thời bình yên. Ngậm ngùi sỏi đá kề bên. Cỏ hoang phủ lối người quên nhau rồi. Chỉ còn chiếc lá thu rơi. Bướm hoa mộng ảo ru đời niềm mơ. Bờ xa sóng nước lững lờ... |