anh xin mở cửa tâm hồn Tác giả: Hồng Dương
Hồn mở cửa cho làn thơ bay bỗng !... Nỗi niềm chôn khoang trống giữa tâm tư. Tình vẫn nồng xây ước vọng chân như. Như biển sóng xa xưa dâng muối mặn…. Để thuyền chở… tình đi trong thầm lặng. Để ánh trăng lãng mạn mãi... |
em đừng đi khỏi giấc mơ của anh Tác giả: Mr.Smile
Em đừng đi khỏi giấc mơ của anh
Bây giờ em đang mỉm cười đẹp lắm.
Có vẻ như tặng anh, em cố gắng
Tặng riêng anh một mảnh trời xanh. |
giấc mơ của bé...! Tác giả: Hoa Thuỷ Vu
Bầu trời lấp lánh sao. Chị Hằng cười rực rỡ. Gửi cô bé lời chào. Qua làn hương thơm thị. Vói tay bé muốn hái. Chùm mộng ước thơ ngây. Gió thì thầm khẽ hỏi. Nhỏ ơi ! Mong gì đây ? Bé tròn xoe đôi mắt. Ôm chú mèo... |
giấc mơ của cỏ Tác giả: Caunem
Em về nơi ấy sẽ nắng lên. Dù Cỏ đã khóc cho một lần lầm lỡ. Một tình yêu vừa cháy trong lòng Cỏ. Đang vươn lên ... và vẫn xanh rì. Em về ?! Nơi ấy có những con đê. Em chỉ nghe qua những lời anh kể. Có những con... |
giấc mơ của đâ Tác giả: Lê Cảnh Tiến
GIẤC MƠ CỦA ĐÁ. Sông chiều nắng hạ trải vàng mơ. Những buổi hoàng hôn khói lịm mờ. Nẻo cũ chân về vương sợi tóc. Quê nghèo ngõ lại níu dòng tơ. Nhìn trăng giữa bến dìu sương ngủ. Thấy nhạn đầu... |
giấc mơ của em ! Tác giả: Trần Thi Thủy
Em mơ màng vẫn trong giấc chiêm bao. Anh đến bên nhẹ nhàng và êm ái. Vòng tay ôm khẽ khàng nhưng khép lại. Mùi hương quen thoang thoảng gợi thương về ! Em vẫn nằm không biết tỉnh hay mê. Môi chạm môi mắt sao nhìn đắm... |
giấc mơ của lưỡi Tác giả: Phan Huyền Thư
Tôi sâm sấp mặt vũng. Ngôn ngữ đang chết trên cánh đồng. Gieo vần. Gốc rễ rên nỗi lưỡi hái cùn. Tôi khóc sứ mệnh. Mầm tuyên thệ hạt. Vô sinh. Đám mây hành khất. Không khóc cùng mặt trời. Tôi nằm sấp ướt. Tử ngữ... |
giấc mơ của tôi Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Tôi có một giấc mơ, trở về thời cổ đại, người người sống khoan thai, no cơm và ấm áo. Tôi có một giấc mơ, trở về thời thơ ấu, chăm học chẳng lo âu, không nuối tiếc, âu sầu, không bạc đầu toan tính. Tôi có một... |
làm sao mở cửa đón làn hương Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Làm Sao Mở Cửa. Đón Làn Hương. Anh ngần ngại và em cũng ngần ngại. Dẫu trong lòng vọng ấy biết bao nhiêu. Khiến mỗi độ tắt chiều, đêm trở lại. Một chút gì ngây dại rải phiêu diêu! Nầy ánh biếc, bờ môi, vần thơ... |
mà người mở cửa là người đứng ở cuối cùng Tác giả: Mr.Smile
Anh đi dưới hầm mộ của thời gian và không gian
Mà người mở cửa là người đứng ở Cuối Cùng
Nó chỉ là Một điểm thoáng qua trên con đường
Để thấy ngôi sao mới bỏ lại ánh sáng của mình... |