nịnh bợ Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Có một chức vụ là cao. Nhiều người cứ thế thay nhau nịnh bợ. Cứ như con nhà ở đợ. Cứ mua những thứ không sợ hết tiền. Đút lót cho ăn như ghiền. Ỷ thế ức hiếp người hiền mắng rủa. Người nịnh sống luôn biết sủa. Hùa nhau... |
nịnh bợ! Tác giả: Trọng Văn
Muốn bò lên chức vị cao. Phải biết luồn lách cúi đầu liếm mông. Tâng bốc bọn chủ nhân ông. Bằng không có lẽ khó hòng tiến thân! . Bọn bất tài, khéo lăng xăng. Vuốt ve, nịnh nót... thăng quan đều đều. Đâu cần làm việc chi... |
bệnh hoang tưởng Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Ở đời sống thật ác tâm. Cứ luôn mở miệng là châm biếm ai. Miệng toàn dao với kẽm gai. Dầm mắm thêm muối lời sai nói móc. Nịnh bợ thì nổ tung nóc. Đúng là cái bệnh nói dóc tràn lan. Láo toét mặt cứ hân hoan. Thật tội loại... |
còn đâu Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Chửi nhiều nói xấu mỉa mai.. Chết rồi khó được đầu thai khẩu nghiệp.. Xã hội bây giờ chẳng đẹp.. Ích kỷ nịnh bợ eo hẹp lòng người.. Ngày xưa sống nhiều nụ cười.. Giờ tiền che lấp con người thiện nhân.. Còn đâu tình... |
đời thật chơi vơi Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Mình cứ vô tư không suy nghĩ. Thì đời nhìn soi mói thật kỹ. Sao Dòng đời chơi vơi thật nhỉ. Sống thật cũng bị người khinh bỉ. Có người sống giả dối thì nể. Người thật lòng muốn nói thì chê. Ai Nịnh nhiều thì người ta mê... |
làm người Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Làm người dẫu khổ đến đâu. Vẫn hơn làm chó gâu gâu tối ngày. Dẫu bán vé số, ăn mày. Hơn là tham nhũng, cướp ngày là quan. Thà rằng cực nhọc cơ hàn. Vẫn hơn gian ác, dã man bạo tàn. Trây lì, dốt nát, bướng, ngang. Trân... |
mặc ai cứ nói Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Nịnh bợ ta sống chẳng có.. Cách sống như vậy giống chó sủa hơn.. Ta sống một cách giản đơn.. Không nịnh không bợ không hơn thua ai.. Ta sống không dối mặt hai.. Ta sống đứng đắn mặc ai xem thường.. Nhẫn nhịn ta sống... |
nhịn Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Ta nhịn để sống bình yên. Ta nhịn cố nhịn dù điên quá trời. Không để tâm trí rối bời. Đừng để thốt lên những lời không hay. Ta nhịn nhìn người thẳng ngay. Không nghe lời xấu lung lay tinh thần. Nịnh bợ ta sống chẳng cần... |
tự cười mình - i Tác giả: Tú Xương
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành. Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh. Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó. Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh. Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ. Rượu chè trai gái đủ tam khoanh. Thế mà vẫn nghĩ rằng ta giỏi. Cứ... |
bỗng một hôm Tác giả: Quan Dương
Bỗng một hôm em trở thành thuốc phiện. Anh khi không mắc phải chứng bệnh ghiền. Mỗi một ngày khi đến giờ tới cữ. Anh nhìn trời ngó đất .... rồi lên cơn. Nhưng trời đất có gì đâu mà ngó? Cũng chiều mây phiêu lãng như... |