không trọn vẹn Tác giả: Nguyên Hữu
KHÔNG TRỌN VẸN. Hết yêu anh - em nói anh một tiếng. Cuộc sống gia đình trọn vẹn thiếu gì em. Các con ngoan niềm vui gia đình nhỏ. Sóng gió nào ta tạo hất vào nhau. Nỗi đau nào phá phách khóc trong anh. Không đáp ứng? có... |
khúc mùa thu Tác giả: Hồng Thanh Quang
Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa. Sao thương ai ở mãi cung Hằng. Lời nguyền cũ trên đầu như nguyệt quế. Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng. Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc. Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em . Người - đàn... |
kiếp người !... Tác giả: Hồng Dương
Ngắm nhìn mãi bầy chim hoang dại. Đùa vô tư bay sải cánh xa. Tủi cho một kiếp xót xa. Đau đời dương thế bao la hận sầu... Cố nhắm mắt tim đau thổn thức. Nhịp nhẹ đều bất lực miền xa. Uống nhầm đời gữi món quà. Buốt tê đầu... |
kỳ ảo Tác giả: Tâm Như
Nhìn qua làn nước mưa. Sao lòng người ấm lạ. Gối đầu tay băng giá. Khoảng cách nào xa hơn? Sự kỳ ảo tâm hồn. Đâu tàng sương, ánh nguyệt. Đâu điểm hòa thương thuyết. Bất lực với thời gian. Giữa ngàn trùng không gian. Ta... |
là người hay dã thú Tác giả: Dũng Nguyên
Nghe tiếng vọng từ xa. Một âm thanh vô cùng kỳ lạ :. Như nửa tiếng người, nửa thú, nửa tiếng ma. Tôi run rẫy, toàn thân bất lực. Một sức mạnh vô cùng xô tôi xuống cực sâu! Rồi như có một phép mẩu. Nếu lấy tay tôi. Ôi,... |
là người hay giả thú Tác giả: Dũng Nguyên
Có tiếng vọng từ xa. Một âm thanh vô cùng kỳ lạ. Nửa tiếng người, nửa thú nửa tiếng ma. Tôi run rẫy ,tòan thân bất lực. Trong trạng thái mơ hồ bị xô xuống vực sâu. Rồi như có phép mầu. Níu lấy tay tôi. Ôi,cáibàn tay trải... |
lại đành nợ quê Tác giả: Nguyên Hữu
LẠI ĐÀNH NỢ QUÊ. (Song bát lục bát). Mưa rả rích để buồn chiều xa nhớ. Lặng một mình kiểm nợ gửi quê hương. Ngắn dài cũng được chặng đường. Bóng gầy quen thuộc - cố hương - nghẹn ngào... Niềm thương gửi từ thủa nào quay... |
lãng du Tác giả: Thảo Phương
Trôi về đâu - về đâu. Thời gian cất lời ca khắc khoải. Tôi từ tôi bước ra. Ngao du theo tiếng gọi. Tiếng buồn bã trải dài khói sóng. Những áng mây chợt đỏ lững thững trôi. Tôi bé bỏng đuổi bóng mình dưới nắng. Chẳng biết... |
lẽ đời Tác giả: Như Diệu Linh
Anh...... Thường bảo thời gian không thể mài mòn được. Tình cảm nồng nàn anh đã trao em. Nó đã được hòa vào máu đan xen. Không tách lìa bây giờ và mãi mãi. Em... Như ngày nào vẫn cứ hoài khờ dại. Tin những lời như mật... |
lời cho người ra đi Tác giả: Huỳnh Gia
Chiều lặng lẽ bứơc lê trên phố lạnh. Nắng dần rơi chầm chậm phía chân đồi. Nghe nỗi buồn xâm chiếm trái tim tôi. Khi bắt gặp những dòng thơ hấp hối. . Ôi ! kiếp người trôi qua sao ngắn ngủi. Bao ước mơ bỗng khép lại... |