lãng tử cô độc Tác giả: Zac Le
Ta lại là ta lãng tử sầu. Thả đời lang bạt dạt về đâu. Gió sương buốt dạ trời trời chuyển sắc. Cát bụi nhoà chân nắng nhạt màu. Ai đẩy ai xuôi dòng luỵ dơ. Kẻ vẫn là ta lắm uớc mơ. Dòng đời đưa đẩy đi muôn nẻo. Chẳng... |
miền cô độc Tác giả: Hoa Du Kha
Em đã đến và đi trong lặng lẽ. Tội tình gì bên một kẻ như tôi. Xin đừng hứa để lòng người mong đợi. Vầng trăng nào,rơi vỡ giữa trời khuya. Đừng cho tôi những ngôn từ mai mỉa! Xác thân còn, hồn đã chết em ơi. Có thấy không... |
ngưòi em sáng trong cô độc Tác giả: Nguyên Sa
Tay anh dài sao em không gối mộng. Thơ anh say sao chẳng uống cho đầy. Mắt thuyền trôi anh chèo cả hai tay. Sao chẳng ngự cho hồn anh xuống nhạc. Sao chẳng đến cho lá cành xanh biếc. Năm ngón tay anh trổ lá mùa xuân. Ngọc... |
người mrj già cô độc Tác giả: Nhà Thơ Quang Lâm
Tôi đã đi qua vùng núi gió bạt ngàn. Hoảng hốt,nghe dai dẳng tiếng khóc xé trời của người cô độc. Mờ mờ,ảo ảo. Màn sương kia đã che lấp cả một ngôi làng đầy vết thương. Gió thoảng qua ớn lạnh. Biến trái tim như lửa cháy... |
quá khứ yêu nhau sao giờ cô độc quá Tác giả: Hữu Anh
Có những ngày ta đã rất yêu nhau. Kể nhau nghe buồn vui trong cuộc sống. Trái tim anh như linh hồn bé bỏng. Em ở bên anh chín chắn rất nhiều. Anh là người lạc ở bến ở bến cô liêu. Được một hôm em vô tình cứu vớt. Trong... |
tình cớ đọc lại bài thơ cũ Tác giả: Lê Minh Quốc
Thơ viết thời con gái. Em - mười ngón tay hoa. Bây giờ tôi đọc lại. Như cầm lấy nõn nà. Em như cơi trầu đầy. Dịu dàng và đằm thắm. Tôi còn ngây thơ lắm. Nông nổi như giếng khơi. Thơ vọng đến xa xôi. Trong chiều dài... |
về miền cô độc Tác giả: Thiên Ân
VỀ MIỀN CÔ ĐỘC. Khuyên em đừng thở than với kỉ niệm. Ôm chân mối tình bịn rịn đắng cay. Người đó , ta đây bóng ma ẩn hiện. Tiếng đàn bầu run run một sợi dây. Miền hoang vắng bắt đầu cây trụi lá. Chuyện ngày xưa eo óc những... |
xứ cô độc Tác giả: Phù Phiếm
Từ cõi của loài người. Chân đi lên lưng dốc. Để về cõi linh hồn sương sớm. Nơi mộ địa có nhà thờ có gác chuông. Và những chùm hoa tuyết trắng bay ngang. Và những con chim hoang trốn tuyết. Nằm run rẩy khi mùa đông... |
xứ cô độc Tác giả: Langdang
Từ cõi của loài người. Chân đi lên lưng dốc. Để về cõi linh hồn sương sớm. Nơi mộ địa có nhà thờ có gác chuông. Và những chùm hoa tuyết trắng bay ngang. Và những con chim hoang trốn tuyết. Nằm run rẩy khi mùa đông... |
duyên kiếp ba sinh Tác giả: Bùi Thành Công
Đêm đầu hè trăng thanh trời mát. Gió nhẹ nhàng như hát bên tai. Một mình cô độc nhớ ai. Ai thì vẫn nhớ. Liệu ai quên rồi? *************************************. Đêm buồn thao thức nhớ ai. Giờ thì ai đúng ai sai ích... |