em khóc Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Em đến bên tôi kể chuyện lòng. Kể tình dang dở kiếp long đong. Bao nhiêu sầu muộn buồn em khóc. Nước mắt em rơi lệ tuôn dòng. Tôi cảm thương cho tình ngậm ngùi. Bao năm chung sống chuốc khổ đau. Đóa hoa vùi dập thân tan... |
em khóc Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Em đến bên tôi kể chuyện lòng. Kể tình dang dở kiếp long đong. Bao nhiêu sầu muộn buồn em khóc. Nước mắt em rơi lệ tuôn dòng. Tôi cảm thương cho tình ngậm ngùi. Bao năm chung sống chuốc khổ đau. Đóa hoa vùi dập thân tan... |
em vẫn chờ Tác giả: Thương Hà
Sương rơi vội trên vai buồn, phố vắng. Em quay về theo chiếc bóng quạnh hiu. Những lời ca anh vừa hát ban chiều. Đã sưởi ấm con đường khuya băng giá. Anh chưa dệt những vần thơ tình ái. Chưa đan mây kết lại cổ lâu đài... |
em vẫn nhớ Tác giả: Khánh Quỳnh
Giữa Đông buồn em về gian phòng cũ. Bước chầm chậm trên lối phủ mù sương. Ngồi cạnh anh nhưng cách mấy dặm trường. Em chỉ biết gửi từng câu từng chữ. Xa Phù Tang em thấy buồn đến ngự. Sâu trong lòng một nỗi nhớ... |
giây phút ngọt ngào Tác giả: TamMuội
Giây Phút Ngọt Ngào. Không gian chìm đắm tựa say mèm. Nắng khuất lưng đồi bầu nhá nhem. Rặng liễu lững lờ soi mặt nước. Hồn Lang chàng hỡi! Hãy nhìn xem. Ánh nguyệt mơ màng đang vén mây. Sáo diều lảnh lót vọng đâu... |
hải âu ơi ! Tác giả: Kim Nhung
Hải Âu Ơi ! Loài chim hải âu ơi ! Bay đi khắp nẻo đường. Bay lên tận mây xanh. Ngắm nhìn biển mênh mông. . Cánh đồng xanh bát ngát. Lúa chín vàng nhuộm màu. Nông dân vụ mùa thu. Quanh năm giặt mùa màng. . Học trò đi... |
hương vị trần ai Tác giả: Đặng Xuân Linh
Tơi bời buốt giá lòng đau. Hún cây, rau quế trỗ màu nâu hung. Thương sao sắc biếc lạnh lùng. Vườn chưa vươn đẹp mông lung tiết trời. . Lạnh lùng mưa gió không vơi. Chờ ngày ấm áp lòng khơi mộng vàng. Hẹ hành hún lũi... |
ký ức miền quê Tác giả: Trà Bình
Chuyến tàu nào đưa ta đến ngày xưa. Tìm tấm vé tuổi thơ ai rao bán? Về ký ức miền quê con sông vắng. Một con đò chẳng mấy khách qua sông. Mùa nước lên cha bắt cá rô đồng. Cùng no đói giọt canh chua mẹ nấu. Thương cây... |
lẽ tự nhiên Tác giả: Thiên Ân
LẼ TỰ NHIÊN. “ Bút chì phải có cục gôm”. Muôn chuyện đời thường hoàn hảo được đâu? Qua sông thì phải có cầu. Mưa nắng dãi dầu tóc gió phai phôi. Lá xanh tự chuyển vàng thôi! Cây trốc gốc rồi ngồi đợi với ai? Đôi tay... |
lời mẹ gọi Tác giả: Nguyễn Gia Linh
Mẹ dùng mực tím mồng tơi. Gởi con dòng chữ ngàn đời không phai. Tình thâm như nước sông dài. Mong người xứ lạnh nhớ hoài quê hương. Quê mình có vạn tình thương. Có chùa Thiên mụ, sông Hương lững lờ. Có người đội nón... |