hỏi Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Gió bấc cắt canh trường
Mẹ rét da bọc xương
Lòng ta sao áo rách
Khoác bộ đồ văn chương? |
709 - tình hờ Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Cảm ơn Người đã mở lòng. Cùng vui một chút như trong phường chèo. Tỉnh say làm xiếc một keo. Thương em anh đã yêu chiều người thơ. Hoa lòng đã nở giữa mơ. Nhập vai như thật đường tơ tỏ bày. Xa xôi cách mấy canh chầy. Vị... |
biển chiều nay. Tác giả: Việt Phúc.
Vô tình lạc bước giữa trùng khơi. Biển mặn vần thơ võng góc trời. Gió đẩy mây về ai vẫn đợi. Cây hờn nắng dõi kẻ còn lơi. Mềm chân nghỉ lại trên thềm cát. Cạnh nẻo rừng non nghĩa rối bời. Vọng mãi lời ca cùng sóng nhỏ. Nay... |
biển, ngày ra đi Tác giả: Lê Vinh Nội Vũ
BIỂN, NGÀY RA ĐI. Ai nhốt linh hồn son phấn. Môi biển nhạt ngày ra đi. Mắt sóng mờ dòng lệ ngấn. Từ ly chưa kịp xuân thì. Ta xa hồn nhiên bờ cát. Cành liễu tiễn bước chàng trai. Gió hú trên đồi đá bạc. Căng phồng viễn... |
cha ơi … Tác giả: Vũ Kim Thanh
Cha về cực lạc miền xa. Chúng con đau đớn lệ hòa cùng mây. Bao nhiêu thân hữu tới đây. Xẻ chia ly biệt phút này cha ơi. Cha cất cánh bay về trời. Cha ơi phù hộ cho đời đẹp tươi. Chúng con xin nguyện làm người. Yêu... |
chăm con Tác giả: Lê Việt Hùng
Chăm con vất vả đã bao ngày. Nắng sớm mưa chiều dạ lắt lay. Bố gắng một lòng lo dưỡng đạo. Mẹ thời nhất mực chỉn vòng tay. Thằng Xăng được thể vươn mình trỗi. Đứa điện không vừa cất cánh bay. Phụ mẫu mong Lương mau chóng... |
chẳng phải vì tôi Tác giả: Bac Tu
Vì ai, ai biết là vì ai. Nhất định là không phải kẻ ngoài. Ngày đó ấy yêu tôi vẫn bé. Thì nào biết chuyện tình tương lai. Nhưng tôi biết chắc chẳng vì tôi. Hôm ấy vô đây kiếm chỗ ngồi. Đã thấy lệ tràn dâng khoé mắt... |
chén văn chương Tác giả: Hà Huyền Chi
Chén Văn Chương. . Hãy là gió cho thơ anh cất cánh. Thi ngữ là em, vần điệu cũng em. Thơ bay miết trên buồn vui lấp lánh. Có hề chi dăm hệ lụy chung riêng. . Hãy là hoa cho đời thêm tươi mát. Cho tình thơ thêm đậm... |
chốn cũ Tác giả: Như Phương
Em về thăm chốn cũ. Cây xanh xao lá gầy. Chim ngập ngừng ngơ ngác. Không buồn cất cánh bay. Đồi núi mờ suơng phủ. Rong rêu lấp lối về. Hòang hôn chiều lặng lẽ. Cho hồn em tái tê. Chíếc ghế còn nằm đó. Chờ đón... |
có lúc ... Tác giả: Tử Nhi
Có lúc vẩn vơ ngồi hát. Ngậm ngùi ngày tháng đi qua. Dĩ vãng rớt trong lơ đãng. Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa. Có lúc ngây ngô im lặng. Dõi theo ký ức một thời. Tình yêu hư hao, tan vỡ. Cõi lòng nức nẻ, rụng rơi. Có lúc thẫn... |