làm sao tìm lại(hoa tuyết rơi) Tác giả: Tử Chân
Hỏi gian thế bao người ngậm ngùi vì tình vì hận. Phiền não đã hết cõi lòng vắng lạnh. Hoa tuyết rơi lả tả giữa gió bụi mênh mang. Lẽ nào ước vọng chẳng thể nào thành. Nhìn chân trời thẳm xa lòng nhớ về duyên tình năm... |
lập đông Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Trời đã lập đông rồi đó sao ? Chiều thu khép lại tự hôm nào. Hiu hiu gió thoáng nghe hơi lạnh. Ngây ngất lòng ai mùa sáng sao. Sắp đến Noel anh có hay ? Giáng sinh năm trước ở nơi này. Có người con gái bên chân... |
lỡ Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Lỡ sinh trong cái phận người. Lỡ sống nửa kiếp, lỡ thời nhiễu nhương. Lỡ dở dở, lỡ ương ương. Lỡ đi, lỡ bước, lỡ đường, lỡ sông. Lỡ khôn, lỡ dại, lỡ ngông. Lỡ thầy, lỡ thợ, lỡ ông, lỡ thằng. Lỡ làm người, lỡ thọ ân. Lỡ thân... |
một góc đời Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Nhặt nỗi đau thương điểm góc đời. Đếm từng sợi nhớ để buồn vơi. Nghe hơi sương rụng … ngờ...chân bước. Ngỡ tiếng ai về… chỉ.. lá rơi. Nửa sáng hờn duyên trăng lẻ bóng. Tàn đêm tủi phận lệ đơn côi. Không anh –em... |
mùa sao sáng Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Lại một mùa sao sáng trở về. Chiều đông xám nhạt cảnh tái tê. Noel năm cũ ai chung bước. Chân CHÚA nguyện cầu thoát cảnh mê. Kẻ đến người đi tháp giáo đường. Bóng ai mờ mịt nỗi lòng vương. Thoáng tà áo tím trong tiềm... |
nắng thu Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Có những chiều thu ngập nắng vàng. Gió buồn se sắt bước lang thang. Mây trôi hờ hững trời hoang vắng. Kí ức năm xưa chợt ngút ngàn. Thuở ấy trăng non tuổi chớm tròn. Thu về đơm mộng nét môi son. Xuân sang e ấp lên... |
ngậm ngùi Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Viễn xứ hòang hôn. Não nuột lòng. Người ơi. Bên ấy. Có buồn không ? Cho anh gửi. Chút hồn quê nhé. Và tấm chân tình. Vẫn nhớ mong. Quê mẹ hạ về. Anh nhớ em. Nhìn giọt nắng rơi. Lệ ướt thềm. Lòng thêm xao xuyến. Chiều thu... |
nửa đêm Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Ngọn gió đông về lúc nửa đêm. Lao xao chiếc lá rụng bên thềm. Loay hoay chăn mỏng chừng chưa ấm. Quay quắt nệm dầy chẳng thấy êm. Xào xạc ngoài hiên hoa cúc thắm. Êm đềm trước cửa cánh lan mềm. Ai đi lặng lẽ ngoài... |
oan ức (xướng họa) Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Chân thật hay không ở tấm lòng. Bắc - Nam đâu cũng một trời đông. Bên này em đợi đôi dòng nước. Nơi ấy người chờ mấy nhánh sông. Lời nói là vì quen phải thế. Tiếng cười cũng vậy chỉ tình không. Người mà có trách em... |
phượng hồng Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Chiều ru điệu nhớ một phương trời. Vài giọt thu sầu đong nắng rơi. Tiễn gót chia tay sầu lối mộng. Dừng chân lẻ bóng nhạt bên đời. Thuyền đi đi mãi – hơi sương giá. Bến đợi đợi hoài – ánh nguyệt côi. So phím cung đàn dây... |