cánh võng đong đưa Tác giả: Trường Phong
Chiếc võng đong đưa buổi nắng Hè. Nhởn nhơ con bướm đậu cành tre. À ơi tiếng mẹ ru hời nhẹ. Con ngủ say nồng dưới bóng me. Chiếc võng đong đưa trước gió Thu. Nhà ai nhóm lửa khói sương mù. Mùi cơm lúa mới như mời gọi... |
truyện thơ cổ tích- chiếc võng Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Thơ cổ Tích. Chiếc võng. Ngọc hoàng dạo bước rong chơi. Ngắm bầy tiên nữ bay vui khắp trời. Hàng ngày ngắm cũng thế thôi. Hôm nay ngó xuống trần gian bao người. Không biết bên đó vui không. Muốn đi du lịch một... |
đong đưa nỗi buồn Tác giả: Ngọc Dung
Thời gian là chiếc võng đưa. Đời ta nhân quả vẫn chưa thoát trần. Gió ru rồi để dần dần. Cho ta thiêm thiếp mặn nồng làm chi ? Tóc xanh một thuở đã qua. Bao giờ tóc bạc làm quà ...tặng nhau. Trở về tìm bến sông sâu... |
bức thơ tình Tác giả: Thiên Lý
BỨC THƠ TÌNH. Em buồn bã nhìn mây trời bãng lãng. Bức thơ tình không biết gởi về đâu. Phương trời xa Văn Quân nàng nghe thấu. Đàn Tương Như thôi gãy khúc Phượng cầu. Sẽ không còn ngồi đợi dưới trời Ngâu. Hồn tha thẩn đi... |
hoa mận Tác giả: Tranmaingan
HOA MẬN. Bao năm anh đi xa. Để những ngày giáp tết. Hoa Mận bâng khuâng nở. Rơi trắng cả sân nhà... . Nơi em anh và Mạ cùng ngồi. Chiếc võng chiều chao nghiêng thân phận. Khoảng cách là hai đầu lận đận. Võng cứ đong... |
vòng đời Tác giả: Nguyên Hữu
Chiếc vòng - lời nói, đời những thói. Anh sướng cười vành môi tròn tươi. Một vòng tươi thủng lỗ đôi môi. Bởi những lời ỉ ôi đời đã gói…. Kìa ngác ngơ bao nhiêu kẻ hỏi. Ai dại? khôn? bàn tán rộn đời. Một vòng đời, kín một... |
đồi thơ Tác giả: Anh THi Đi
Đồi thơ, chúng tôi đến. Lúc rừng cây ngã bóng xế. Trạm giao liên vắng vẻ. Không một người đợi chờ. ***. Vẫn bình thường. Tiếng bẻ củi, của ba đứa con trại. Còn hai cô con gái, lấy nước hố bọm. Cười khúc khích bên nồi... |
anh lái đò Tác giả: Nguyễn Bính
Năm xưa chở chiếc thuyền này. Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều. Để tôi mơ mãi mơ nhiều:. Tước đay se võng nhuộm điều ta đi. Tưng bừng vua mở khóa thi. Tôi đỗ quan Trạng vinh quy về làng. Võng anh đi trước... |
bài thơ viết cho con Tác giả: Thương Hà
Một ngày tháng ba. Con ra đời. Với mẹ. Như thiên thần trở giấc. Rồi hằng đêm mẹ thao thức. Khêu ngọn bấc tỏ dần. Chiếc võng đong đưa. Ru cho con tròn mộng. Lần mấy ngón buồn. Mẹ nâng từng trang sách. Mẹ mỏi mòn tìm... |
biết đâu mà tìm Tác giả: Viên Mãn
Thôi đành gởi lại những ngày mơ. Ngọn sóng thời gian đã xói bờ. Xóm cũ người thay vùi ngóng đợi. Vườn xưa cảnh đổi xóa mong chờ. Bờ tre vỡ tiếng hờn ân nghĩa. Chiếc võng ru hời chạnh tuổi thơ. Kỷ niệm oằn vai không chịu... |