cánh võng đong đưa
      
      
      
      
        Chiếc võng đong đưa buổi nắng Hè 
Nhởn nhơ con bướm đậu cành tre 
À ơi tiếng mẹ ru hời nhẹ 
Con ngủ say nồng dưới bóng me 
Chiếc võng đong đưa trước gió Thu 
Nhà ai nhóm lửa khói sương mù 
Mùi cơm lúa mới như mời gọi 
Văng vẳng bên sông tiếng cút-cu 
Chiếc võng đong đưa dưới giá Đông 
Chị, em đan áo gởi cho chồng 
Ngày đêm chiến đấu nơi tiến tuyến 
Mang cả tình riêng gửi núi sông 
Chiếc võng đong đưa trước tiết Xuân 
Mai vàng nở rộ, phố tưng bừng 
Trẻ khoe áo mới, lân vui pháo 
Bô lão lễ chùa cúng bánh chưng 
Chiếc võng quê hương mẹ mới đan 
Cha nằm đọc sách mỗi chiều tàn 
Đong đưa êm ả say hạnh phúc 
Âu yếm mẹ cười chẳng thở than 
Chiếc võng đong đưa giữa cánh đồng 
Con trâu ngơi cỏ, lúa đơm bông 
Có người con gái ngồi mơ mộng 
Một túm lều tranh, một tấm chồng 
Chiếc võng đong đưa ở cuối sông 
Tóc dừa buông rũ dáng chờ mong 
Tóc em đen mượt, duyên em thắm 
Như nước phù sa có biết không 
Chiếc võng năm xưa vẫn đong đưa 
Cho tôi ru nốt cuộc đời thừa 
Cho tôi giử lại tình đôi lứa 
Để ghép vần thơ gởi nắng mưa…