Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (945). Hồn Ma Bên Khung Sảnh. Trời bàng bạc mây mù giăng khắp nẻo. Tiếng thạch sùng tru tréo nỗi suy tư. Ngàn phiến lá lắc lư đang vắt vẻo. Chốn khuê phòng mực kéo trải áng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (956). Tê Tái Mảnh Hồn Ma. Anh da diết với nỗi sầu khôn tả. Lệ ma hồn rỉ rả nhỏ hư vô. Muốn nằm cạnh bên vợ hiền khuây khoả. Bao năm dài thương nhớ cách xa nhau! Mà hỡi ôi! Nào đâu...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1011). Đớn Đau Châm Chích…. (Thơ liền âm nhất vận từ cuối). Đứt sợi dây đàn, vỡ khúc ca. Giờ đây chấm dứt mảnh tình ta. Anh đi, em ở, ngàn tơi tả. Vò võ, héo hon dưới ráng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 531. Tâm Tình Của Đôi Hồn Ma. Nương ơi! Nàng có thấy đêm nay. Ánh nguyệt long lanh toả sáng ngời. Và có nghe lòng dào dạt nhớ. Một thời dương thế quạnh chơi vơi? Thuở ấy đôi mình...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (942). Bóng Ma Nhỏ Lệ. Mình yêu ơi! Anh đang đứng ở đây. Em có thấy, có hay không tình hỡi? Để ngồi đó từng hồi trên khuôn ấy. Kéo mi buồn nhíu lại, hướng xa xôi…. Thắm thoát đã...
Chữ yêu khó thốt thành lời. Phận em là gái đầy vơi nỗi niềm. Dẫu lòng mách bảo con tim. Lời yêu phải tỏ lặng im được gì. Từng đêm tim cứ thầm thì. Ngày mai bày tỏ những gì trong tim. Rồi thì em lại lặng im. Chữ yêu chẳng...
Người sa mùa lá rụng. Rớt gầy cọng heo may. Men theo miền thất lạc. Đêm trắng lạnh màu mây. Tôi với người cách mặt. Dù vẫn còn ngồi đây. Miệng môi không để nói. Đôi mắt không để nhìn. Đôi tai dài nghễnh ngãng. Bụng rỗng...
TÌNH KHÚC HOA THỦY VU 09. Em đừng để mông lung. Hăm dọa chuyện nhân tình. Cũng đừng để xuân xinh dỗi hờn mà môi nhạt. Hương mùa không ảo giác. Hương tình em rất hoa. Hương của ngày xa gói ghém đợi ngày qua. Ta thành tín...