giữa khoảng trống mênh mông Tác giả: Phạm Ngọc
Hãy im lặng như đã từng im lặng. Em xa rồi cành nhớ bỗng đơm hoa. Xuân còn đó tình đã vàng mấy độ. Chờ mong gì năm tháng cũng phôi pha. Ta đi giữa phố phường sao rất lạ. Biết tìm đâu sương khói phía quê nhà. Trong... |
gởi mẹ Tác giả: Chưa Biết
Tha thứ cho con, mẹ. Con đã quên lời mẹ ân cần. Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn. Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ. Trăm năm thèm tiếng vỗ về. Mẹ đừng im lặng thế. Mẹ đừng xa xót thế. Sao mẹ không mắng con. Con đã... |
gửi mẹ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Tha thứ cho con, mẹ. Con đã quên lời mẹ ân cần. Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn. Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ. Trăm năm thèm tiếng vỗ về. Mẹ đừng im lặng thế. Mẹ đừng xa xót thế. Sao mẹ không mắng con. Con đã... |
hồn hoa Tác giả: Thái Can
Il est d'étranges soirs où les fleurs ont une âme*. (Albert Samain). Đêm tối vườn hồng im lặng phắc. Cùng anh em sẽ ra vườn chơi. Im lặng em đừng đi nặng bước. Đừng ca, đừng hát, đừng nô... |
im để ngẫm Tác giả: Hồng Dương
Đêm góa bụa ôm một vầng trăng khuyết. Gió đơn tình thổi miết động làn sương. Cánh hoa gầy phảng phất một mùi hương. Trong trầm lắng bên đường hàng cây đứng. Trời cô quạnh ánh trăng mờ lững thửng. Rọi vào bờ mắt đỏ lệ mi... |
im lặng Tác giả: Huỳnh Thị Mỹ Mừng
Người ta nói im lặng là vàng. Anh im lặng, xốn xang em buồn. Anh không nói cho lệ em tuôn. Em vẫn dõi mắt buồn theo anh. Vẫn lặng lẽ trông anh từng ngày. Vẫn tự mình lau khoé mắt cay. Sao anh không tỏ bày em hiểu. Để cho... |
im lặng Tác giả: Vũ Hoàng Chương
Em biết anh chờ em ngã ba. Trường-Thi Ngõ-Huyện vắng người qua. Đi chung một quãng, chiều tan học. Chẳng nói "yêu" mà yêu thiết tha. Em biết anh chờ em ngã tư. Hàng-Khay Hàng-Trống để trao thư. Lời "yêu" chẳng viết... |
lặng im Tác giả: Kim Thúy
Sự lặng im đáng sợ. Trái tim như thắt lại trong lồng ngực. Mật đắng vỡ tan tành. Và em như đang chết. Héo rũ ở nơi này. Lý thuyết để níu kéo. Một tâm hồn đang bên bờ vực thẳm. Biết lúc nào ngã ào. Màu đen như tang... |
mùa xuân đi đón Tác giả: Hữu Thỉnh
Bắt gặp đám cỏ non. Lòng thơ như trẻ con. Muốn gọi đàn bê đến. Bứt cỏ đưa nó ăn. Một thoáng vã hành quân. Hai chân phồng dộp cả. Quấn khăn vẫn còn đau. Nhiều lúc "đi bằng đầu". Đến đây, kỳ lạ chưa. Không ai ra lệnh hết. Tất... |
ngập ngừng Tác giả: Hồng Dương
Nhìn đèn sáng chợt lòng đau như xé. Trông rất gần mà có lẽ rất xa. Mỏi mắt chờ như một bóng Hằng Nga. Tay chới với theo bao la vô tận. Ánh sáng ấy cũng như Trăng mê mẩn. Một màu thôi im lặng ngẩn lạnh lòng. Chỉ biết nhìn... |