hồn hoa
Il est d'étranges soirs où les fleurs ont une âme*
(Albert Samain)
Đêm tối vườn hồng im lặng phắc
Cùng anh em sẽ ra vườn chơi
Im lặng em đừng đi nặng bước
Đừng ca, đừng hát, đừng nô cười
Vì trong đêm tối cánh hoa tươi
Thường biến hình ra thành những người
Tuyệt dịu êm đềm như ánh sáng
Mơ màng trên những cánh hoa mai
Em lắng tai nghe, gió thoảng qua
Nhưng không! ấy chính tiếng nàng hoa
Dịu dàng ngâm khúc thần tiên mộng
Trong lúc canh trường gió thoảng qua
Em hãy lặng nhìn bên khóm liễu
Hồn hoa thấp thoáng dưới trăng mờ
* "Có những chiều lạ lùng linh hồn hoa còn ẩn". Thái Can đã nhầm nguyên tác câu thơ là của Albert Samain (chứ không phải là của Henry de Régnier)