hai tâm hồn Tác giả: Quang Nguyễn
Rót chiều xuống đáy cốc. Ngấm từng giọt hoàng hôn. Ấm lên từ mấy độ. Tự buổi thiếu hơi người. Trong nửa đời thất lạc. Tôi như bóng chim trời. Bay đâu xa vời vợi. Lạc loài trùng biển khơi. Tìm em thấy tuyệt vọng... |
hồ hoàn kiếm Tác giả: Văn Liêm
HỒ HOÀN KIẾM. Anh dắt em dạo quanh Hồ Gươm. Gió man mác chiều thu Hà Nội. Cành liễu rủ ven hồ buông tóc gội. Soi bóng mềm, sóng nước gợn lăn tăn. Tháp Rùa xinh tô điểm nét rêu phong. Nghiêng bóng xuống mặt hồ xanh... |
hơi thở Tác giả: Nguyễn Thị Hoàng
Tình ta. Như con thuyền ra khơi. Mặc sóng. Đời ta. Như mây trời xa xôi. Mặc gió. Và ta. Như ngàn năm thác đổ. Tới chốn vô cùng. Qua ghềnh đá rêu phong. Ơi hỡi người ta yêu ơi. Chỉ để mình vỡ tung bọt nước... |
hỏi thời gian Tác giả: Hữu Được
Thời gian ơi! Xin hãy cho tôi biết
Hạnh phúc ấy tôi phải đợi bao lâu?
Khi hiện tại quanh tôi toàn niềm đau
Và quá khứ là nỗi sầu li biệt.
-Rêu Phong- |
hồn thu Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Mây trắng lơ thơ một góc trời. Chiều nay lạnh quá gió đông ơi. Nhớ trên đỉnh nhớ tình đong trọn. Sầu lộng đáy sầu nghĩa đã vơi. Một thuở ái ân còn khắc bóng. Sao câu nguyện ước vội quên lời. Hồn thu lịm giấc rêu phong... |
khép cửa ! Tác giả: Tlan
giấu { BỐN MÙA } rêu phong lối rẻ
nhện giăng tơ ngực tím thu mùa
xa xưa chuyện dĩ vãng đừng lừa
nơi MỸ hoàng hôn, ngựa thoa ngồi cưởi ! |
khép cửa giấu mùa thu Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
(Thơ cảm tác). Ta về khép cửa giấu mùa thu. Lối nhỏ rêu phong nẻo mịt mù. Tơ nhện phủ giăng màu lạnh lẽo. Gió hờn thôi chẳng tiếng vi vu. Mấy chiếc lá khô ủ rũ sầu. Bên thềm nhớ mãi chuyện tình ngâu. Lời thề một thuở... |
không tên 46 Tác giả: Hương Ngọc Lan
Đã bao mùa ký ức cũng phôi phai. Bạc thời gian đong đầy trên mái tóc. Lối về xưa giờ rêu phong ẩm mốc. Chiếc lá vàng bay theo gió bơ vơ. Chiều âm thầm con sóng nhỏ ngẩn ngơ. Bao niềm đau chỉ riêng mình mang nặng. Mấy mùa... |
không tên 54 Tác giả: Hương Ngọc Lan
KHÔNG TÊN 54. Một trăm ngày rồi nhỉ. Mãi mãi cách biệt nhau. Chẳng thể còn nghe được. Lời thủ thỉ ai trao. Đêm đêm thầm khẽ gọi. Tên người đã rêu phong. Mà nghe tim đau nhói. Ai thấu hiểu nỗi lòng. Lá bên thềm rơi... |
không tên 55 Tác giả: Hương Ngọc Lan
Hết thu rồi ta vẫn mãi xa xôi. Phố nhỏ như trải dài thêm nỗi nhớ. Ánh chiều rơi nghe cõi lòng trăn trở. Cuối góc đường sót chút tím bằng lăng. Bỗng thấy lòng dường như cũng băn khoăn. Chân lạc lối giữa hai miền quên nhớ... |