nỗi buồn tha phương Tác giả: Nguyễn Quang Long
( bát láy ). Sống ở quê người nhạt nhẽo thay. Nhiều đêm lạnh lẽo xót thân này. Âu sầu nghĩ cảnh đời vương đắng. Khắc khoải nghe lòng phận đẫm cay. Nỗi tủi âm thầm trôi vạn tháng. Niềm đau lặng lẽ chảy trăm ngày. Ê... |
nỗi lòng kẻ tha phương Tác giả: Nguyễn Quang Long
(ngũ độ thanh - bát láy - nhất vận). Mai đào rực rỡ trước thềm hiên. Lạc lõng trời xa bởi kiếm tiền. Giữa cảnh quê người hiu hắt hiện. Trên vùng đất bạn não nề xiên. Hồn day dứt đợi ngày xuân hiển. Dạ thẫn thờ trông... |
tha phương Tác giả: Th-Ân
Ngó nghiêng mấy bận giữa đời. Xôn Xao quang gánh mình em nhọc nhằng. Nắng kia trời đổ chang chang. Bước đi vội vã hành trang đẫm mình. Chân qua bao nỗi gập ghềnh. Chông gai đã trãi, nhục vinh đã từng. Bơ vơ giữa xứ người... |
tha phương Tác giả: Duyên Anh
Nỗi em thẹn phấn son người
Bước vui hụt hẫng rã rời phồn hoa
Soi gương mất dáng kiêu sa
Giật mình bỗng thấy cái ta bẽ bàng
(1987) |
tình nhớ tha phương Tác giả: Ưu Du
*Mùa xuân cuối núi ở Minh-Long. Cơn nước trôi đi, lững lơ dòng. Chiến sĩ tiền tuyến, đâu nào biết, tư-Nghĩa tình tôi, trông ngóng trông. *Mẹ thương hiền đức, bên vồng luống, tư-Hành lệ ướt, ngóng trông... |
xa quê ( tha phương ) Tác giả: Lệ Hoa Trang (Hoa Mộc)
Thôi đành từ biệt từ đây,
Ta luôn nhớ mãi đây này quê hương.
Nơi này vun đắp yêu thương,
Ta đi ta nhớ ruộng mương thuở nào. |
thuyền viễn xứ Tác giả: NuocMatMuaThu
Thuyền bà tách bến ra sông. Chở dùm con một nỗi lòng tha phương. Mang theo mấy chục năm trường. Nhớ về quê mẹ nghe buồn bà ơi. . Mấy lần lạc giữa chơi vơi. Đón mùa xuân đến để rồi xuân đi. Trên tay còn lại những gì. Là... |
gọi tên đất mẹ Tác giả: Nguyên Thạch
Niềm kiêu hãnh là con dân Lạc Việt. Luôn ngẩng đầu dẫu thân phận lưu vong. Ta vẫn là ta của con cháu Lạc Hồng. Lòng thề nguyện ơn non sông đền đáp. Bọn hung tàn gieo rắc đau thương bão táp. Vọng ngoại đê hèn...luôn đàn áp... |
chỉ một con đường:cứu quốc Tác giả: Nguyên Thạch
Chỉ một con đường : Cứu Nước. Niềm kiêu hãnh là con dân Lạc Việt. Luôn ngẩng đầu, dẫu phận phải lưu vong. Ta vẫn là ta. Rạng danh con cháu Lạc Hồng. Lòng thề nguyện ơn non sông đền đáp. Bọn hung tàn gieo rắc đau... |
đêm, gã khách trú Tác giả: Nnguong
Phòng rất tối, hai con mắt ... sáng. Trần nhà cao, thân phận thấp hèn. Đêm còn dài, con đường chưa hết. Gã khách trú nằm với nhớ, quên. Bao năm, sống tha phương cầu thực. Nỗi cô đơn gặm nhấm cõi hồn. Trăn trở hoài nỗi lòng... |