bạc phận Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Thân em sao lắm gian nan. Mất cha từ nhỏ lầm than với đời. Muốn nghe tiếng mẹ ầu ơi! Tưởng rằng mẹ cất những lời ru con. Nhưng thân mẹ cũng héo mòn. Bao la trời đất không còn sức lay. Mẹ già bạo bệnh đoạ đày. Lời ru tắt... |
bài thơ đêm valentine Tác giả: Ngô Hữu Đoàn
Anh viết cho em bài thơ đêm nay. Đêm ngày xưa anh gọi là "cơ hội". Đêm mà trời đất ngày xưa quên tối. Để đặt tên riêng cho những cuộc tình. Nhớ phút nghẹn ngào buổi tối khai sinh. Sau quá dài một mối tình thai nghén... |
biển động Tác giả: Thiên Lý
BIỂN ĐỘNG. Sông núi đìu hiu nước đổi màu. Lênh đênh trôi dạt biết về đâu. Cờ tang ai khéo treo đầu sóng. Một phút tang điền hóa bể sâu. Mấy vạn sinh linh phải bỏ mình. Thủy Tề ngồi khóc cảnh điêu linh. Bao giờ trời đất... |
chiều thu mộng Tác giả: Nguyên Hữu
CHIỀU THU MỘNG. Một buổi chiều mùa thu. Lá vàng rơi rụng đầy. Tôi bước đi trên đường. Thả hồn cho trời đất. Ồ… tôi nghe tiếng đất. Cất lời bảo thầm tôi. Rằng: sao anh đi chơi. Không mời cô bạn gái. Đi cùng cho thêm... |
chờ đợi lung linh Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Chờ đợi lung linh. Đốt ngọn nến lên ấm cõi lòng. Gía rét mùa đông lạnh ước mong. Nhìn lên nhật nguyệt lòng ngao ngán. Chờ hết Côvi mới ấm lòng! Lá bay ngang cửa phận long đong. Lục bình trôi... |
cội nguồn Tác giả: Hư Vô
Từ đêm trời đất động tình. Trăng khuya vọng nguyệt trở mình mẩy đau. Em về ngủ với chiêm bao. Hóa thân tiền kiếp tượng bào trăm con. . Ta quằng quẩy gánh tìm non. Chân hoang phế đã gầy mòn hư hao. Bắt đầu một cuộc... |
cứ vui lên bạn ơi Tác giả: Trần Thản
Trăng khuyết trăng lại tròn
Bốn mùa hoa vẫn nở
Trời đất đã định vậy
Tri âm được mấy ai.
(TT) |
đà nẵng hôm nay Tác giả: Gia Long Hp
ĐÀ NẴNG HÔM NAY. Một vùng trời đất bao la. Miền Trung nơi ấy Xứ Đà mến thương. Rộng dài đẹp những con đường. Và bao cô gái má hường mộng mơ . Sơn Trà tươi đẹp nên thơ. Quanh co đèo núi xa mờ đảo xanh. Ngũ Hành sơn... |
đi tới Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Đã đi là không tới
Đã tới là không đi
Ngồi giữa trời đất ấy
Một mình mình chia ly. |
ðôi mắt ấy Tác giả: Ngô Thiên Tú
Ðôi mắt ấy hay mơ mơ mộng mộng. Mỗi lần nhìn thơ thẩn mảnh hồn hoang. Như mây chiều lơ lửng mãi lang thang. Bay lạc lõng mênh mang theo đôi mắt. Ðôi mắt ấy thường hay nhìn e thẹn. Nét ngại ngùng lóng lánh ở bờ mi... |