sống tích cực Tác giả: Đào Thi Thi
Nếu như nước không bao giờ dừng lại. Thì đừng buồn con lá lại xuôi dòng. Nếu như giờ không có một mùa đông. Thì đâu có tuyết rơi hay giá lạnh. Một cuộc sống cả đời này hiu quạnh. Chỗ đông người nhưng thấy có vui đâu. Vì... |
toán học và tình yêu Tác giả: Bùi Nguyên Phong
CÁNH CHIM RỆU RÃ. Ta kẹt cứng giữa hai làn đạn. Đạn trong đời và đạn trên face. Đạn tua tủa làm ta rát mặt. Nhưng không sao vì mặt ta dày. Ta ngồi xuống ôm đầu chịu báng. Báng đau đầu… báng nhứt con tim, báng từ đời... |
những vần thơ kỷ niệm 28 Tác giả: Dang Dat
NHỮNG VẦN THƠ KỶ NIỆM 28. Chung Ly Rượu Sầu. Mặc cho số kiếp trôi về đâu ? Muội huynh ta hãy chung chén sầu. Chung này , rồi lại ... thêm chung nữa. Quên đời hồ hải kiếp bể dâu. Rượu nồng men ấm tình huynh muội. Ta... |
khát vọng sống Tác giả: Đặng Hoàng Vũ
KHÁT VỌNG SỐNG. Ngày cuối trên giường bệnh, có lẽ Thùy cũng đoán trước mình không thể qua được hết đêm nay, cô gái 20 tuổi đã phải luyến tiếc tuổi thanh xuân ở năm thứ hai của giảng đường đại học. Cô cố mở đôi mắt thật to... |
niềm ước mơ xin tặng em của anh Tác giả: Trần Minh Hiền
TẤM CHÂN TÌNH. Tấm chân tình em dành trọn cho anh. Ân tình đẹp tựa bức tranh thần thoại. Như mùa xuân mai nở vàng én lượn. Như bình minh rực đỏ thắm ngàn hoa. Tấm vải lụa tự tay em may áo. Cho anh ấm khi gió lạnh đông... |
tản mạn sài gòn Tác giả: Thắng Dê
Cứ như mọi đêm, qua khung cửa sổ, tôi lại ngắm nhìn ra phố. Sài Gòn nhiều đèn, đông vui tấp nập. Nhưng vẫn có gì đó buồn và cô độc lắm. Sài Gòn thân thiện, chan hoà, sôi động, nhưng sau những cuộc vui ấy, ta lại trở về với... |
trường cũ thầy xưa, cây bàng của em tôi, chuyện tình rau muống biển, cát bụi 2 Tác giả: Bùi Nguyên Phong
Trường Cũ Thầy Xưa. Bụi phấn còn vương nơi bục giảng. Bảng đen chữ viết chưa phai mờ. Cặm cụi đèn khuya nhòe giáo án. Rút ruột thân tằm nhả áng tơ. Ngòi bút lá tre mài mực tím. Ê …a …tròn mắt đọc theo thầy. Chữ I... |
mưa về cao nguyên (kịch thơ) Tác giả: Vũ Đình Trường & Tâm Tưởng
Kịch thơ, một màn một cảnh. (Lời mở đầu). Ở đây không có loài người. Chỉ là tiếng vọng của những nước, những đất, những đá trong đời hỗn mang. Chúng mình thử một lần làm thân đá núi, sông hồ để nghe từ vô thủy... |