trường hận
Nguyệt rủ canh tàn dưới rặng cây
Ngồi ôm dĩ vãng xót xa đầy
Bao mùa lá rụng sầu bên ấy
Mấy độ thu về khóc phận đây
Lặng hỏi tình duyên cay đắng vậy
Thầm trông hạnh phúc ấm êm nầy
Trần ai một thuở giăng nhiều bẫy
Để mãi miên trường hận bủa vây.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 09 - 04 - 2016