suy tư (1)
Bao nhiêu tuổi là cuối đời em nhỉ?
Là tám mươi? là chín chục? một trăm?
Bao nhiêu lâu thì mới chán trần gian?
Hay khi lúc hưởng mùi nhang, nải chuối?
Đến khi nào ta chẳng còn đếm tuổi?
Lúc đặt hoa thắp nến cuối con đường
Nơi ta về nguyên thủy của thịt xương
Nằm ngả xuống để âm dương làm một
Đã đôi lần ta muốn mình dại dột
Thèm ra đi ở những tuổi đôi mươi
Nghĩa là ta viết trang cuối cuộc đời
Bằng chấm, phẩy mà chẳng lời, chẳng nhạc
Lúc cuối đời ai nào đâu biết được
Chỉ một giây hơi thở trút là xong
Mắt nhìn mây nhưng chẳng thấy cầu vồng
Môi đang mở mà môi không thể nói
Cuối cuộc đời là lúc ta bao tuổi?
Là hai mươi? Là mười mấy? Mấy mươi?
Đâu hề chi miễn lưu mãi cho đời
Những nụ cười trong tim người ở lại
Có nhiều lần ta thèm mình làm lại
Để yêu thương cho thỏa toại tâm hồn
Lỡ vô tình ta ngủ trước hoàng hôn
Thì hình ảnh trong tiếng thơm lưu giữ.
Philippines, 18.08.2019
Xem SUY TƯ (2): https://www.facebook.com/photo?fbid=2597693033775436&set=pb.100006042940037.-2207520000..