ngỡ ngàng
NGỠ NGÀNG
Khi biết người ta đã phũ phàng
Đắng lòng lỡ một chuyến đò ngang
Từ nay én nhạn đời chia lối
Tan nát tâm tư chết ngỡ ngàng
Giọt nhớ âm thầm ướt mặn môi
Đông phong chợt thức giấc bồi hồi
Não nùng lời gió ru tê tái
Kỹ vật xưa trao....đã vỡ rồi!
Ghép lại vần thơ nặng trĩu sầu
Trăng mờ mây phủ lạnh đêm thâu
Tri âm nào biết đâu tìm kiếm
Tri kỷ đường xa...khó thỉnh cầu
Bến nước muôn đời ôm nhớ thương
Thuyền xuôi vạn lý mấy ai tường....
Hình đi cho bóng thêm cô lẻ
Khắc khoải canh trường nỗi vấn vương
Một gánh từ ly đã chất đầy
Nặng lòng bến đợi khóc. ..thơ ngây
Trăng thề muôn kiếp còn soi mãi
Tình gửi đi rồi theo gió mây
Ta mãi chờ người mỗi phút giây
Kịp về ru lại giấc nồng say
Cho thơ thắm đượm....màu chung thủy
Nước mắt không rơi ướt tháng ngày
Bài này đã được xem 705 lần
|
Người đăng:
|
Thiên Lý
|
|
|