a--- ngỡ ngàng
NGỠ NGÀNG
"Vì tằm em phải chạy dâu"
Vì ai em phải qua cầu biệt tăm ?
Em đi bỏ lại nong tằm
Không người chăm sóc tím bầm ruột gan
Em mơ chiếc áo lụa vàng
Tơ tằm chưa nhả ngỡ ngàng sang sông
Vụng tay tôi rối tơ lòng
Còn đây trăm mối sao không mối người ?
Ai người ươm kén dùm tôi
Chọn tơ dệt lụa vàng tươi để dành
Mai em còn nhớ dâu xanh
Trở về xin nhận lòng thành...tôi trao