duyên phận tình thơ
YÊU EM NÊN MỚI LÀM THƠ
ĐỂ ANH NGƠ NGẨN BƠ VƠ BÊN ĐỜI
VĂN THƠ VIẾT ĐỂ VUI CHƠI
MẤY AI BÁN CHỮ SỐNG ĐỜI ĐÂU EM.
YÊU cho lắm để rồi nhung nhớ
EM bây giờ đã ở cách xa
NÊN đành duyên phận nhạt nhoà
MỚI đây mà đã thoáng qua mất rồi
LÀM anh mãi bồi hồi xao xuyến
THƠ với người quyến luyến mộng mơ
ĐỂ cho tình đẹp như thơ
ANH xin ước nguyện tôn thờ tình yêu
NGƠ không phải liêu xiêu bóng cũ
NGẨN trong lòng nhắn nhủ đôi câu
BƠ phờ tình đã hoen màu
VƠ sầu giăng lối ủ nhàu con tim
BÊN người mới kiếm tìm hạnh phúc
ĐỜI bao lần sắc dục làm ngơ
YÊU EM NÊN MỚI LÀM THƠ
ĐỂ ANH NGƠ NGẨN BƠ VƠ BÊN ĐỜI!
VĂN quyện vẽ thành nơi tuyệt tác
THƠ với đời dào dạt thiết tha
VIẾT lên những khúc tình ca
ĐỂ bao nhung nhớ đậm đà khó quên
VUI là chính đừng nên ủ rũ
CHƠI văn thơ đừng ngủ quá lâu
MẤY người thức trọn đêm thâu
AI mà chẳng có nỗi sầu vương mang
BÁN danh lợi không màng danh vọng
CHỮ nghĩa nhân xem trọng người ơi
SỐNG sao tâm mãi sáng ngời
ĐỜI là cõi tạm đầy vơi không ngừng
ĐÂU có biết xin đừng vui thú
EM làm thơ nhắn nhủ một lời
VĂN THƠ VIẾT ĐỂ VUI CHƠI
MẤY AI BÁN CHỮ SỐNG ĐỜI ĐÂU EM!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 08 - 09 - 2015