duyên phần bẽ bàn
Phận nghèo số kiếp tha hương
Yêu đương không thể cùng đường với ai
Nỗi lòng co thắt đắng cay
Nhớ người em gái bao ngày anh mơ
Nhớ em anh lại làm thơ
Gửi lời nhắn nhủ tới người anh thương
Bao năm xa vắng quê hương
Đến nay anh vẫn còn thương em nhiều
Nhớ ơi ánh mắt đăm chiêu
Nhớ ơi ngày tháng làm diều cho em
Ngồi nghe tiếng gió đêm đêm
Như anh say đắm tình em hôm nào
Nhớ ơi cái thuở chửi nhau
Bổng nhiên anh thấy cồn cào yêu thêm
Dù rằng anh chỉ lặng im
Nói nghe em chửi làm tim anh buồn
Nhớ em lúc tác nước xuồng
Anh ngồi bên cạnh ngắm luôn bóng nàng
Giờ anh ngắm ánh mây sang
Nhớ em hồi đó diệu dàng làm sao
Đời anh sương gió lao đao
Nên không thể nói câu nào yêu thương
Quanh năm suốt tháng đơn phương
Ước gì em hiểu em thương anh giùm
Để anh bớt nghĩ tùm lum
Mong em hiểu chuyện thương giùm đời anh
Xuân nay sếp hết tuổi xanh
Xin em đừng để tình anh phải già
Lòng anh yêu rất thiệt thà
Không hề nói dối dù là một câu
Anh không thể thiếu em đâu
Em mà cắt bước là đầu anh điên
Vì bao ngày tháng chung chiên
Nhưng anh không thể quên miền quê ta
Quê ta ruộng lúa bao La
Có dùng bẩy núi có nhà anh yêu
Anh đây phải nói bao nhiêu
Để em hiểu được những điều trong anh
Nhớ em thao thức từng canh
Âm thầm mong đợi mộng lành em trao
Chim nguyên hót tiếng xôn xao
Chúc bao đôi lứa bên nhau êm đềm
Mình anh một cõi đêm đêm
Âm thầm lặng lẽ mộng tìm duyên ai
Hải âu vang cánh tung bay
Như em khờ dại lạc vào tim anh
Để lòng thao thức thâu canh
Em ơi sao nỡ đoạn đành không hay
Mình anh ngồi ở nơi đây
Nhớ thương nơi đó có hãy hỡi người
Rạp em anh cố gượng cười
Lòng này đang nói hỡi người có hay
Gió lùa khiêu khích hàng cây
Như đang thúc đẩy tình này đến ai
Ngồi buồn ngắm ánh mây bay
Như anh ấp ủ mộng dài bao năm
Sương khuya réo rứt lăm răm
Khóc thương cho kẻ âm thầm yêu lâu
Chim ca cắt tiếng dạng câu
Chỉ anh lặng lẽ ngồi sầu nhớ thương
Biết bao đôi lứa bên đường
Đang cười khúc khích như đương mộng vàng
Mình anh thấp thoảng riêng mang
Tâm tư thổn thức bẻ bàn tơ duyên......!